Tác giả: Kỵ Kình Nam Khứ
Edit: Cánh Cụt
Người đến là phó thủ duy nhất của ông ta, phó cảnh đốc Lancer của "Bạch Khiên".
Đối diện với sự tha thiết của Charlemagne, anh ta im lặng lắc đầu.
Mặt nạ ưu nhã của ngài Charlemagne nứt ra một khe hở: "Vẫn chưa tìm được cánh cửa đột phá nào à?!"
Trả lời ông ta vẫn là cái lắc đầu.
Charlemagne suy sụp ngồi xuống, thần kinh căng thẳng cũng bị ảnh hưởng mạnh mẽ theo khiến đầu ông ta đau như muốn nứt ra.
Ông ta hiểu quá rõ tác phong hành sự của "Bạch Khiên".
Không giải quyết được vấn đề, thì giải quyết người tạo ra vấn đề.
Tội phạm đáng ra phải chết lại không chết, còn xuất hiện trước màn ảnh, đây tuyệt đối là sự thất trách cực lớn của "Bạch Khiên".
Ngay lập tức, cánh cửa đột phá của họ chỉ còn hai cái:
Tìm ra hung thủ phù hợp, xử lý ngay trước màn ảnh để bù đắp cho sự không thoả đáng của Charlemagne.
Hiện tại Charlemagne vẫn là người một nhà của bọn họ.
Nhưng 24 tiếng đồng hồ đã qua.
Nếu tiếp tục không tìm được điểm đột phá, chỉ sợ "Bạch Khiên" phải đổi hướng mũi dao, xuống tay với "Người một nhà" này, lấy lui làm tiến, cho công chúng một công đạo khác.
Thời gian kéo dài càng lâu thì càng bất lợi cho ông ta!
Đôi tay ngài Charlemagne đặt ở đầu gối, vội vàng nói: "Những người hạ đẳng đó chẳng phải thèm tiền lắm hay sao?! Cho bọn nó tiền đi! Những cô gái bị huỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dich-kho-thuan/3518196/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.