Tác giả: Kỵ Kình Nam Khứ
Edit: Cánh Cụt
Sau khi kéo A Phạm xuống như rác rưởi, cuối cùng Ninh Chước cũng có thời gian rảnh để mỉa mai hắn một câu: "Đúng là biết quản cấp dưới thật."
Da mặt Thiện Phi Bạch dày, chẳng có phản ứng gì với câu này.
Đầu ngón tay cùng ngón áp út của hắn phối hợp một cách thuần thục, buông lỏng, lui về, kẹp băng đạn nóng hầm hập rồi vung lên trên, tách khẩu súng trong vòng vài giây, bày tỏ mình không có chút dự định nào là thừa cơ làm loạn.
Hắn nắm lấy họng súng đang chảy đầm đìa máu, trả lại cho Ninh Chước: "Ha ha, tạm được."
Sau khi trả lại vũ khí, bảo đảm bản thân không có nguy hại, Thiện Phi Bạch mới đỡ đầu gối, vờ như muốn đứng dậy rồi lại lắc lư hai cái, không thêt đứng thẳng.
Khuông Hạc Hiên vội vàng lại gần, vừa định đi đỡ thì gáy lại ăn phải một cái tát của Thiện Phi Bạch.
"Ban nãy nó muốn chạy ra ngoài, anh không thấy à?" Thiện Phi Bạch lại tát thêm một cái, đánh đến mức Khuông Hạc Hiên rụt cổ.
"Nếu anh bị nó xúi ra bên ngoài thật, anh có tin là trước khi anh làm loạn nó dám chạy tới phòng phẫu thuật giết em để diệt khẩu không?"[1]
[1] Chương trước vì tình huống căng thẳng nên mình để xưng hô của công với anh Khuông là "tôi – anh", giờ trở lại bình thường thì là "em – anh" nhé, công gọi anh Khuông là "Không ca" mà
Chuyện ban nãy xảy ra đột nhiên quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dich-kho-thuan/3518195/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.