18
Vì thế, tôi bắt đầu ghi chép lại, vắt óc nhớ lại từng khoảnh khắc của chúng tôi.
Tôi xăm tên hắn lên cổ tay.
Nhưng tôi đã đánh giá thấp khả năng kiểm soát hệ thống.
Vào một buổi sáng nắng ấm trong lành, tôi nhìn chằm chằm vào chiếc cổ tay nhẵn nhụi và quyển nhật ký trống trơn, không phát hiện ra điều gì bất thường.
Vào sinh nhật lần thứ 34 của tôi, bạn bè giục tôi thắp nến.
Ma xui quỷ khiến thế nào, tôi lại thắp bốn ngọn nến. Cho đến khi bạn bè tôi trêu rằng:
“Này Chi Chi, cậu cắm bốn ngọn nến, không cần mạng nữa à?”
Tôi chợt định thần lại, nhìn bạn tôi "ah…"
Bạn tôi ngơ ngác lấy khăn giấy lau nước mắt cho tôi.
"Sao lại khóc... Nếu cậu muốn thì cứ thắp bốn ngọn nến, đừng khóc mà."
Tôi giơ tay lên, chạm vào mắt. hóa ra là tôi đang khóc.
19
Gần đây, ba mẹ tôi tìm rất nhiều đối tượng để tôi đi xem mắt.
Tôi thấy khó chịu vì sự thúc giục của ba mẹ, vì thế tôi đã chọn một bức ảnh thuận mắt, đồng ý đi gặp anh ấy.
Đến quán cà phê đã hẹn, tôi nhìn thấy người kia.
Anh ấy nhìn ôn hoà giống như trong ảnh tôi xem.
Cuộc trò chuyện khá thoải mái, đến cuối cùng thì chúng tôi trao đổi thông tin liên lạc.
Sau khi về nhà, ba mẹ tôi hỏi tôi cảm thấy thế nào.
Sau khi suy đi nghĩ lại, tôi nói cũng được.
Ba mẹ đã lớn tuổi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-den-toi/2776578/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.