Sáng hôm sau, Cindy bẽn lẽn đẩy tấm cửa kính dẫn đến văn phòng Hội nhà văn San Francisco. Ngày hôm nay rất giống với ngày ở khách sạn Grand Hyatt. Tại bàn lễ tân, một người phụ nữ trung niên với cái nhìn dò xét của một người thủ thư ngước nhìn cô ấy.
- Tôi có thể giúp gì cho cô?
Cindy hít sâu.
- Tôi cần tìm một bản viết tay. Nó được viết cách đây không lâu.
Từ bản quyền tác giả làm cô phấn khích. Cô đã viết những chuyện ngắn hồi còn ở trường đại học, chứng chỉ hay đủ để có thể được đưa vào thời báo văn học của trường, nhưng mẹ cô lại khăng khăng yêu cầu đăng ký bản quyền cho chúng. Khi cô xem xét, thì hóa ra phải mất hai tháng và rất tốn kém. Nhưng một người bạn đã xuất bản sách đã nói với cô một cách khác để có thể đăng ký những tài liệu này ở địa phương. Anh ta đã nói với cô rằng “tất cả các nhà văn đều làm như vậy”. Nếu Nicholas Jenks muốn bảo vệ chính mình trong những ngày tuổi trẻ của ông ta, ông ta chắc chắn cũng đi con đường giống như thế.
- Đó là một câu chuyện gia đình, Cindy nói với người phụ nữ. Anh trai tôi đã viết câu chuyện lịch sử này. Kể ngược về ba thế hệ. Chúng tôi không có bản sao nào hết.
Người phụ nữ lắc đầu.
- Đây không phải là thư viện, cô gái ạ. Tôi e rằng bất kỳ thứ gì chúng tôi có ở đây đều bị giới hạn. Nếu cô muốn tìm nó, cô sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dau-tien-phai-chet/2146670/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.