- Chị khỏe hẳn chưa? - Ánh dương ân cần hỏi
- Chị muốn ra ngoài - Ánh Nguyệt mơ hồ nhìn tấm rèm cửa.
- Giờ này vừa lạnh vừa có nắng ra ngoài sẽ bệnh đấy - Nó nhắc nhở Ánh Nguyệt
- Chị muốn ra ngoài - Ánh Nguyệt nhắc lại
- Được rồi - Ánh Dương thở dài nhìn Ánh Nguyệt. Nó biết thế nào cũng không ngăn được cô - Nhưng em sẽ đi cùng.
Hai người cùng nhau đi xuống dưới nhà và vô tình nghe được một cuộc nói chuyện không mấy thú vị giữa Khôi Nguyên và Nhật Anh:
- Em về đây làm gì? - Khôi Nguyên to tiếng
- Em...em...em chỉ muốn...ưm...I miss you!
- Vũ Anh à! chúng ta đã chia tay! Anh nhắc lại cho em bao nhiêu lần rồi? - Khôi Nguyên khó chịu
- Em đã nói...việc đó không phải do em...không phải do em làm mà - Nhật Anh ôm chầm lấy Khôi Nguyên khó nức nở.
Cùng lúc đó Ánh Nguyệt và Ánh Dương bước tới. Khôi Nguyên ngạc nhiên và hỏi:
- Hai em đi đâu vậy?
- Đi dạo - Ánh Dương trả lời thay
- Chúng ta đi chung đi. Nghe cũng vui đấy nhỉ - Nhật Anh choàng tay Khôi Nguyên kéo theo
- Hừm! Rắc rối - Ánh Dương lườm Nhật Anh
....................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Ánh nắng buổi trưa thật gay gắt trộn lẫn với thời tiết lạnh làm cho người ta vừa ấm áp vừa khó chịu. Dù vậy nhưng không khí trong lành vẫn không bị mất đi. Bốn người cùng rảo bước trên con phố đông người. Bỗng nhiên Ánh Nguyệt thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-danh-cap-noi-buon/2261701/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.