Vũ Huỳnh đang bàn bạc nói chuyện cùng vợ, bỗng điện thoại di động trên bàn reo vang. Nhanh như chớp anh vội vàng lao đến với lấy chiếc điện thoại rồi đưa lên xem, thì ra là một số lạ. Mấy ngày hôm nay, cứ thấy điện thoại reo vang là cả hai vợ chồng anh đều giật mình thon thót. Thấy chồng cứ chần chừ mà chưa nghe máy, chị Chi vợ anh còn đang đứng cách đấy không xa đã vội giục luôn:
- Ô kìa.. Sao anh không mau nghe máy? Mau.. anh mau xem ai. Liệu có khi nào người ta gọi đến để báo tung tích của con mình hay chăng anh nhỉ?
- Số lạ em ạ! Ừ, thế để anh nghe điện xem nào.
Lập tức anh nhấn nghe máy rồi vội vàng đáp lời:
- A lô! Tôi Vũ Huỳnh nghe đây. A lô, a lô, ai gọi cho tôi đấy ạ?
Tuy nhiên không một tiếng trả lời, đầu máy bên kia vẫn im lặng rồi đột ngột cúp máy. Nhưng chỉ vài giây sau, vẫn là số điện khi nãy đã liền gọi lại. Lần này thì đầu máy bên kia, giọng một người đàn ông trầm đục ồm ồm vang lên, ông ta chủ động nói trước:
- Anh là nhà báo Vũ Huỳnh? Là bố của bé Vũ Minh Long đúng không?
Vũ Huỳnh nghe người đàn ông hỏi vậy, anh đã không còn giữ được bình tĩnh nữa, miệng anh cứ lắp ba lắp bắp rồi cuống quýt rối rít không ngừng hỏi lại:
- A lô, a lô! Ai.. ai đấy ạ? Con trai tôi đâu rồi?
Chỉ nghe thấy người đàn ông bên đầu máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dan-hon/2768097/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.