Sau khi Vinh Thông lái xe rời khỏi, người đàn ông vẫn được gọi lão Ưng ngay lập tức rút điện thoại ra gọi, đợi tới khi đầu máy bên kia bắt máy lão liền cung kính nói:
- Dạ!.. Báo cáo chủ tịch, hiện tại tôi đã tóm được thằng nhóc nhà báo đây rồi. Bây giờ chủ tịch cho tôi xin thêm chỉ thị xử lý công việc đi ạ..
Đầu máy bên kia một lão già hắng giọng rồi trầm tĩnh hỏi lại:
- Lão Ưng này.. thế Vinh Thông đâu rồi? Nó có nghe lời tôi mà rời khỏi nơi này trở về Hà Nội không đấy?
- Dạ.. Thưa chủ tịch! Cậu ấy có vẻ bất mãn lắm..
Cậu Thông tuy còn nóng giận nhưng cũng đã lên xe rời đi rồi, khả năng là cậu ấy đã quay về thành phố.
- Ừ.. thì thằng bé này nó vẫn luôn như vậy mà..
Thế nhưng đầu máy bên này lão Ưng lại ngập ngừng một lúc rồi khẽ nói:
- Dạ.. dạ thưa chủ tịch.. nhưng mà có chuyện này..
Tôi.. tôi không biết có nên nói ra hay không nữa? Nếu cứ cố giấu giếm anh thì lòng tôi cũng áy náy lắm..
- Lão Ưng? Hôm nay anh làm sao thế? Sao tự dưng anh cứ ấp a ấp úng như đàn bà thế hả?
- Vâng, tôi theo anh vào sinh ra tử, có gì phải thẹn với lòng mình đâu. Thôi được rồi.. tôi báo cáo anh ngay đây.
Theo như chỉ dẫn của anh tôi có đưa cho cậu Thông một viên thuốc giải độc, nhưng khi nãy tôi vẫn thấy cậu ấy chưa sử dụng, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-dan-hon/2768075/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.