Năm mươi mốt,
Trong một quán cà phê khá hẻo lánh và yên tĩnh, Hòa Đồng ngồi đối diện Giao Dịch. Hòa Động gọi một ly Cappuccino, Giao Dịch thì cà phê đen.
Hoà Đồng bưng ly cà phê lên, uống một hớp lớn rồi đặt lại bàn, thở một hơi thỏa mãn:"Đây mới là cuộc sống chứ."
Giao Dịch nhìn hành động trẻ con của Hòa Đồng, bưng ly cà phê lên, che lại khóe miệng đang cười của mình.
Hoà Đồng quấy quấy Cappuccino, thở dài, cau mày lại,"Ài, chuyện hôm nay, thực sự là khá phức tạp."
Giao Dịch lẳng lặng nhìn Hòa Đồng,"Không sao, tôi không vội."
Hoà Đồng nhíu mày càng chặt,"Thật ra thì...... Cũng không phải tôi rất ghét đồng tình. Ví dụ như nếu hai mỹ nữ với nhau thì tôi lại thấy đó là cảnh đẹp. Nhưng do Bạch Thừa An hồi trước nên rất ghê tởm mà thôi. Cậu đàn em hôm nay thì khác, ít nhất cậu ta không làm bất kì hành động nào ép buộc hay khiến tôi ghê tởm cả."
Giao Dịch không bình tĩnh,"Bạch Thừa An từng ép buộc cậu?!"
Hoà Đồng u buồn nhìn Giao Dịch,"Đúng vậy. Ép tôi đè anh ta. Thế là tôi liền đánh anh ta nằm luôn cho thỏa."
Giao Dịch:"......" Thật hiểm..
Hoà Đồng lại uống thêm hớp cà phê, rồi liếm liếm khóe miệng:" Với cả, cậu đàn em đó có quan hệ rất tốt với Tiêu Trì. Tôi không thể "xuống tay" quá ác được, thế cho nên không thể "nhét đá" vào miệng cậu ấy như lần trước."
Giao Dịch nhìn chằm chằm chỗ Hoà Đồng mới liếm môi qua, chỗ đó còn hai vệt nước mờ mờ. Giao Dịch không chút biến sắc nuốt nuốt nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-cuong-theo-doi-that-ra-la-ga-ngoc/71997/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.