Ba mươi mốt,
Ngay khi Hoà Đồng ăn cháo xong, do dự không biết nên ăn thêm trứng luộc và mấy món khác không nữa, trước khi đặt đũa xuống thì bỗng dưng có một vị khách không mời mà đến quyết định giúp Hoà Đồng.
"Đinh - đing!"
"Này! Hoà Đồng ới!"
Ba mươi hai,
Hoà Đồng bị tiếng chuông và tiếng gọi thình lình vang lên làm cho sợ tới mức nghẹn thức ăn trong họng, suýt nữa không thở được, chết trên bàn cơm luôn.
Giao Dịch vỗ lưng giúp Hòa Đồng, lạnh lùng nhìn thoáng qua cửa.
Tiêu Trì đang dứng ở ngoài cửa, tự dưng hắt xì một cái.
Ba mươi ba,
"Chà chà chà, Hoà Đồng, cậu ăn ngon quá ha, uổng công tớ đến giúp cậu dọn phòng, vậy mà có đồ ăn ngon thế này không nói cho tớ biết hả!"
Tiêu Trì người cũng như tên, lớn lên tuấn tú như ao nước trong suốt, lúc Tiêu Trì cười rộ lên, trong ánh mắt chứa ba phần ngang ngạnh, bốn phần phong lưu, do đó luôn có nhiều cô gái rít gào lao tới.
Lúc này, Tiêu Trì đứng bên cạnh Hòa Đồng, cười đến nỗi trong mắt lấp lóe vầng sáng, tuy tư thế rất bất lịch sự nhưng dĩ nhiên vẫn rất đẹp trai.
Giao Dịch lãnh đạm giương mắt nhìn nhìn Tiêu Trì, khóe miệng không vui mím mím.
Hoà Đồng bất đắc dĩ đẩy Tiêu Trì ra,"Đi xuống, tớ còn muốn ăn sáng tiếp."
Tiêu Trì thò đầu ra liếc nhìn nhìn, chậc chậc nói:"Đây nhất định là thức ăn khách sạn 5 sao? Ngon như thế, chẳng lẽ hôm nay sinh nhật cậu hả?"
"Không phải......" Bỗng nhiên Tiêu Trì nói lầm bầm,"Còn cách ba tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-cuong-theo-doi-that-ra-la-ga-ngoc/71993/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.