Mười sáu,
Đến nhà Hoà Đồng rồi.
Hoà Đồng run run rút dù về, vừa mò chìa khóa mở cửa vừa hỏi:"Anh có muốn vào không? Ba mẹ tôi đều không ở nhà."
Hoà Đồng mồ côi mẹ, ban đầu Hoà Đồng ở cùng với cha. Nhưng sau này cha Hoà Đồng cưới mẹ kế, sinh em trai, giờ mấy người họ không đi nơi đâu, nhờ mỗi tháng gửi phí sinh hoạt cho Hoà Đồng nên Hoà Đồng mới biết bọn họ còn sống.
Giao Dịch gật gật đầu, nhưng cực kỳ do dự đứng ngoài cửa.
Hoà Đồng vừa thấy thì hiểu rõ, cười cười,"Không sao đâu, cởi giày vào đi, trên người tôi cũng đầy nước, không để ý đâu."
Hiển nhiên Giao Dịch còn khá do dự, nhưng vẫn cởi giày, chỉ là khi bước vào lại bước cẩn thận từng li từng tí một.
Hoà Đồng "Phì" một tiếng, nở nụ cười.
Biến thái bây giờ đều đáng yêu như thế sao?
Mười bảy,
Nhà Hoà Đồng rộng rãi sáng sủa, bày biện ấm áp, không chút nào giống nơi ở của đàn ông độc thân cả.
Giao Dịch không tránh được khá kinh ngạc.
Hoà Đồng hơi có chút đắc ý nói:"Rất ngạc nhiên chứ gì? Mấy cái này đều nhờ bạn tôi giúp hết, không nhờ vậy thì không biết tôi sống lôi thôi đến nhường nào đâu. "
Lúc Hoà Đồng nói lời này, trong mắt đong đầy ấm áp, có thể thấy được người bạn ấy quan trọng với Hòa Đồng đến bao nhiêu.
Giao Dịch rũ mắt.
Mười tám,
Hoà Đồng kêu Giao Dịch đi tắm rửa trước, còn mình thì đi nấu canh gừng.
Giao Dịch tỏ vẻ không bằng để mình đi nấu canh cho, còn Hòa Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-cuong-theo-doi-that-ra-la-ga-ngoc/71990/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.