Trần Vũ Khả quay lại nhìn, là Hàn Tử Nặc.
Thấy người kia mỉm cười đi đến, Trần Vũ Khả cảm thấy ngạc nhiên, ở đây còn có thể gặp được người quen, trong lòng cậu tự nhiên cũng sẽ có cảm giác thân thiết không rõ nguyên nhân, “Sao anh lại ở đây?”
Hàn Tử Nặc cười: “Tất nhiên rồi, anh cũng ở thành phố Z này mà!”
Trần Vũ Khả chợt hiểu.
Hàn Tử Nạc nhìn xung quanh một chút, hỏi tiếp: “Em thật sự ở cùng với cậu ta à? Người đâu rồi?”
Nhắc đến Phương Thư Dương, ánh mắt Trần Vũ Khả chợt buồn một chút, khóe môi lại lập tức cong lên thành hình nụ cười: “Anh ấy đang ở trong với bạn.”
“Sao em không ở cùng cậu ấy?” Hàn Tử Nặc vừa mới hỏi xong, nhưng không đợi Trần Vũ Khả trả lời thì đã tự mình cười nói, “Về cơ bản thì em không nên đến đây.”
Ngay cả Hàn Tử Nặc cũng đã nhìn ra, Trần Vũ Khả cảm giác hơi tổn thương, đáng lẽ sẽ có một buổi tối vui vẻ, nhưng lại đi đến chỗ như thế này, giống như lọt vào thế giới không thuộc về mình, cảm giác này thật sự rất bất lực. Cậu không biết lúc này Phương Thư Dương đang làm gì, có biết cậu đã đi chưa? Hay là đang cùng bạn bè cười nói vui vẻ?
Nhân lúc Trần Vũ Khả vẫn còn đang ngẩn người, Hàn Tử Nặc bất thình lình nắm tay cậu kéo ra đi ra ngoài cửa: “Anh dẫn em đi chơi.”
Trần Vũ Khả hốt hoảng: “Không được, em còn phải đợi Phương Thư Dương, anh ấy nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-cuong-cay-level/2432292/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.