Phải nói Phương Thư Dương quả thật là lòng dạ hẹp hòi, Trần Vũ Khả người ta cùng với tiểu Loạn Sát là quan hệ bạn bè trong sáng nha, hai người có ở chung một chỗ thì cũng chỉ là bàn bạc làm sao tác chiến thi đấu thôi, tất cả đều là những đề tài trong sáng lành mạnh, thật không biết anh vì sao lại ăn dấm nữa!
Đang lúc mọi người còn hưng phấn, anh gởi qua cho Trần Vũ Khả một tin nhắn riêng.
“Không được đi tới phòng ngủ của mấy tên đàn ông khác.”
Trần Vũ Khả sau khi đọc tin nhắn, hỏi lại một câu rất ngốc.
“Vì sao?”
Phương Thư Dương sắp lộn ruột.
“Cái này còn hỏi tại sao! Anh nói không được đi là không được đi!”
Sau khi nhắn tin xong, Phương Thư Dương lại có chút áy náy, cảm giác mình giống như là đang làm mình làm mẩy vô lí, mặc dù biết hai người kia sẽ thật sự chẳng có gì, nhưng mà vẫn không muốn nhìn thấy Trần Vũ Khả tiếp xúc quá gần gũi với người khác. Rối rắm một chút, lí trí cuối cùng cũng phải đầu hàng, nếu Trần Vũ Khả không đồng ý, hôm nay anh nhất quyết không bỏ qua.
Sau đó, bên kia nhắn tin qua.
“Dạ.”
Phương Thư Dương rất ngạc nhiên, bé ngốc này bình thường không phải rất bướng sao? Sao tự nhiên nghe lời quá vậy? Đang suy nghĩ buồn bực, lại nhận được thêm vài tin nhắn.
“Thật ra em cũng không phải rất muốn đi.”
“Ngồi ngốc ở chỗ người khác không có được tự nhiên.”
“Nếu như là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-cuong-cay-level/2432274/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.