“Vì sao?”
Trần Vũ Khả không hiểu, vì sao không thể vào bang?
“Không vì sao hết, tôi nói không được là không được.”
“Nhưng mà tui đã đồng ý mất rồi.”
“Cậu không định đổi ý sao?”
Nói thật, Trần Vũ Khả rất bài xích bộ mặt chuyên chế của Phiêu Linh Thư Kiếm, mỗi lần mặc kệ là làm cái gì, đều là do anh quyết định, nhưng lại không thể phản đối, chỉ có thể làm theo lời anh, cho dù muốn chống đối, cũng không thể được. Phiêu Linh Thư Kiếm giống như là ông hoàng, điệu bộ lúc nào cũng từ trên cao nhìn xuống, giọng điệu cường ngạnh, thái độ ngạo mạn! Mặc kệ cho dù có tranh chấp thế nào thì cuối cùng cũng phải nghe theo anh.
Đến bây giờ, Trần Vũ Khả muốn gia nhập bang hội nào đó, có mạnh hay không cũng không sao, quan trọng là trong bang ít nhất cũng có một người tính cách tương đồng như cậu, như vậy cũng sẽ không cảm thấy cô độc.
Loạn Sát mặc dù rất ồn ào, những người khác cũng rất được, thẳng thắn, không làm càn, cùng cậu ta cày game rất vui cũng rất hiệu quả. Nếu người ta đã thật tâm mời Trần Vũ Khả gia nhập bang hội, thì sao lại từ chối một cách vô lí như vậy. Mà Phiêu Linh Thư Kiếm cũng không có giải thích lí do vì sao anh phản đối, làm Trần Vũ Khả vừa tức lại vừa khổ sở.
Trần Vũ Khả từng nghĩ rằng chơi game một mình cũng rất tự do tự tại, gặp được người đáng giá để kể giao thì sẽ nói rõ để cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-cuong-cay-level/2432217/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.