Chương 4: Không sớm không muộn.
Rầm!
Ngồi ở chính giữa Đại điện, Hàn Bá Lâm sắc mặt giận dữ, một tay đập bàn.
“Thật chẳng xem ai ra gì. Dám đả thương trưởng lão cùng đồ đệ của Tinh Vẫn phái ta”
Các trưởng lão cùng cao tầng đều chung tỏ thái độ giận dữ.
“Phải điều tra cho ra thận phận của kẻ đó, phải để cho hắn sống không được mà chết cũng không xong!” Ngô trưởng lão quát.
“Đúng!” các trưởng lão và cao tầng đều đồng thanh hô.
“Chưởng môn! Thanh trưởng lão là bị người ta đả thương tại chân núi Thương sơn, hẳn là chuyện này có liên quan không ít tới Thương sơn đỉnh”
“Nhưng Thương sơn đỉnh làm gì có môn phái hay bất cứ người nào sinh sống? Theo ta biết trên núi chỉ còn sót lại một phế tích của một môn phái mà thôi”
Hàn chưởng môn gằn giọng.
“Dù là phế tích cũng phải điều tra, Ngô trưởng lão, Kim trưởng lão, hai người các ngươi dẫn đệ tử đi điều tra cho ta.
Nhất thiết phải bắt sống được tên đó, bản tọa muốn đích thân ngược hắn chết!”
“Tuân lệnh”
Ngô, Kim trưởng lão ôm quyền rời đi.
Dẫn theo hai mươi tên đệ tử một hướng Thương sơn lao đi.
Thương sơn đỉnh.
Đứng tại trước Đại điện, Lục Mẫn Nhi cùng Triệu Thiên Tuyết hai mắt mở to, ngạc nhiên không thôi.
Tối qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Một phế tích bỏ hoang nhiều năm, sau một đêm biến thành gọn gàng sạch sẽ, chỉnh chỉnh tề tề, uy nghiêm lộng lẫy?
Đường đi được lát lại ngay ngắn bằng thạch phiến, Đại điện, Diễn võ tràng, Sương phòng, cùng các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-chuyen-sinh-cuoi-cung/230151/chuong-4.html