Chương 2: Bạch y nữ nhân.
Rời đi Hàn Vân thành, trở về Thương sơn, Vương Nhất Tự dẫn theo một nữ hài tử.
Đi được một đoạn khá xa, nhìn thấy trước mặt có một dòng suối, Vương Nhất Tự tiến đến, đặt mông gần bờ suối, ngón tay chỉ chỉ về phía nữ hài tử .
“Nghỉ chân một chút, ngươi cũng lại đây ngồi đi”.
Nữ hài tử đi đến cạnh Vương Nhất Tự ngồi xuống, cả người lúc này đã hết run vì đói.
“Ngươi tên gì?” Vương Nhất Tự hỏi.
“Ta là Lục Mẫn Nhi”
“Lục Mẫn Nhi, tốt!” hắn nghe rồi lấy nhập môn quyển ra đề tên vào.
“Từ nay ngươi sẽ là Thương Sơn phái Đại đệ tử”.
Mẫn Nhi một mặc ngốc trệ
“Đại đệ tử? Ta sao lại là đại đệ tử?”
“Thương Sơn phái vừa thành lập hôm nay, ta là chưởng môn, ngươi là đệ tử đầu tiên, lại chả phải Đại đệ tử?”
“Vừa thành lập...?” Mẫn Nhi ngốc trệ.
“Còn không mau bái kiến chưởng môn?” Vương Nhất Tự nói.
Ủ rũ đứng dậy, hai tay chắp lại
“Đệ tử bái kiến chưởng môn”. Trong lòng Mẫn Nhi cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao có chổ ăn chổ ở vẫn tốt hơn là lang thang nhịn đói nhịn khát ở Hàn Vân thành.
“Tốt tốt! Đệ tử ngoan!” Vương Nhất Tự hài lòng.
“Chủ nhân thật sự đem hài tử này gia nhập môn phái?” hệ thống hỏi.
'Ta là đang làm nhiệm vụ. Ngươi không thấy sao, lại còn hỏi' Vương Nhất Tự trong lòng càu nhàu.
“Nữ nhân này tuổi bất quá mới mười hai, mười ba. Căn cốt lại thấp, chỉ sợ...”
'Không lo, đi theo bản tọa tự nhiên sẽ phát'
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-chuyen-sinh-cuoi-cung/230149/chuong-2.html