Chương 112: Nhờ giúp đỡ
Bệnh viện trung tâm Tokyo, sáng hôm sau.
Phòng hồi sức.
Kazari ngồi cạnh Seichi, người vẫn nằm mê man trên giường.
“Thiệt là...mấy đứa có biết là nguy hiểm lắm không hả? Dám đi đến chổ của ác linh như thế?”
“Bọn em chỉ muốn cứu Seichi kun....” Hahari cánh tay băng bột nói.
“Rồi nếu như bọn em gặp chuyện thì Seichi sẽ thế nào hả?”
“Lúc đó em đã mất bình tĩnh nên....đã liên lụy tới mọi người...” Yuri chân trái băng bột, hối hận nói.
《Nhưng nếu đổi lại là chúng ta gặp nguy hiểm, chàng hiệp sĩ cũng sẽ làm vậy》 Yoshimoto bị trật khớp vai, tay run run bấm điện thoại.
“Chẳng phải là cả đám vẫn còn sống sao?” Akami cười gượng nói. Cậu thì bị bó bột toàn thân.
“.......” Sakura.
Phù....
Kazari thở ra một hơi
“Chị không trách bọn em. Chị có thể hiểu cảm giác đó...”
Kazari vuốt vuốt tóc Seichi
“Đổi lại là chị, chị cũng sẽ làm như bọn em...”
Ông Tanza ngồi trên ghế, âm trầm nhìn đám nhóc.
“Mấy đứa có vẻ thân với Seichi nhỉ?” ông hỏi.
“Tất nhiên ạ, Seichi là bạn thân của cháu mà...” Akami trả lời.
“Vậy các cô cậu có biết rõ về cậu ta không?”
“Ý bác là sao?” Hahari hỏi.
“Ý ta là... mấy cô cậu không thấy bất ngờ khi Seichi có thể dễ dàng tiêu diệt ác linh hay sao?”
“Không...bọn cháu đã quen với chuyện đó rồi ạ” Akami đáp.
“Cậu ta, Seichi, cũng là một pháp sư sao?” Sakura luc này mới lên tiếng.
“Em gái này là...? Kazari hỏi.
“Cậu ấy là Sakura Yukimura, cậu ấy là một pháp sư. Nếu không nhờ có cậu ấy, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-chuyen-sinh-cuoi-cung/1028949/chuong-112.html