Chương 37: Bày tỏ
Lục Thiên Cầm và Âu Dương Kiệt cùng đi vào ngõ rẽ bên trái.
Hai người đi tầm hơn năm trăm thước, trước mặt xuất hiện một cánh cổng.
Đẩy cổng bước vào, trước mắt hai người hiện ra một căn phòng rộng lớn, sàn nhà được lát đá ngay ngắn, xung quanh trang trí lỗng lẫy.
Phía giữa căn phòng là năm nữ nhân xinh đẹp, đang nhảy múa theo tiếng nhạc.
Ngồi phía xa, một nữ nhân xinh đẹp khác đang gảy cầm.
Khung cảnh như một chốn thần tiên.
Thiên Cầm nhíu mày
“Sư đệ, cẩn thận”
Âu Dương Kiệt khẽ gật đầu.
Hai người đi tới gần đám nữ nhân đang nhảy múa.
Tiếng cầm chợt ngưng lại.
Đám nữ nhân cũng khựng lại, nhìn hai kẻ xa lạ.
“Ôi chao! Là một nam nhân a”
“Thật là đẹp trai quá đi”
“Nào... lại đây đi... cùng nhau nhảy múa nào”
Đám nữ nhân xúm lại, vây quanh Âu Dương Kiệt.
Lục Thiên Cầm nhíu mày.
Chợt nữ nhân ngồi phía xa lên tiếng
“Hai vị đường xa đến đây. Hay là hãy ở lại đây. Cùng chúng ta vui đùa nhãy múa a”
“....” Thiên Cầm im lặng.
“Hai người chúng tôi là đến tìm người, không có thời gian để..”
Âu Dương Kiệt chưa nói hết thì bị Thiên Cầm ngăn lại
“Sư đệ. Không nên để họ biết mục đích của chúng ta”
“Tìm người?”
“Đến tìm chúng ta à?”
“Lại đây. Lại đây đi nào”
Đám nữ nhân giở giọng đùa cợt, vây lấy Âu Dương Kiệt.
“Phiền các người tránh ra. Bọn ta đang gấp” Âu Dương Kiệt gằn giọng.
“Nếu không tránh thì sao hả? Chàng đẹp trai?” một nữ nhân lên tiếng, tỏa ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-chuyen-sinh-cuoi-cung/1028874/chuong-37.html