Xé toạc thân thể anh ra, thứ tôi giải phóng chính là linh hồn anh, tác phẩm hoàn mỹ của tôi 
Triệu Cường vẫn chưa phản ứng kịp, mơ mơ hồ hồi hỏi: "Sáng sớm hôm trước? Chuyện ma quỷ gì ở đây?" 
Tần Uyên nhắc nhở cậu ta: "Hôn lễ của Tưởng Kim Ký với Dư Minh Na được cử hành vào giữa trưa ngày hôm trước đấy." 
"Buổi sáng...Giữa trưa....WTF?" Triệu Cường gào lên, lúc này mới nhớ đến hôn lễ của Tưởng Kim Ký tổ chức cùng giờ với hôn lễ của Lam Tiểu Nhã, vào giữa trưa hôm trước. 
Không riêng Triệu Cường, những người khác đều có vẻ mặt khiếp sợ, người đầu tiên tiếp xúc với Tưởng Kim Ký để lấy hồ sơ là Hồng Mai cũng khiếp sợ không nhẹ, cảm thấy khó tin: "Tưởng Kim Ký đã chết vào sáng sớm? Chuyện này sao được? Chúng tôi tận mắt nhìn thấy anh ta, còn hỏi đáp anh ta mấy câu nữa." 
"Đúng! Đúng!" Triệu Cường trợn tròn mắt, đột nhiên cảm thấy sóng lưng lạnh toát: "Khi đó chúng tôi găp là người hay quỷ?" 
Người đã chết buổi sáng, buổi trưa họ vẫn gặp mặt, còn nói chuyện nữa, việc này thật kỳ lạ. 
Đường Dật nghĩ đến một khả năng: "Chị Tiểu Nhã, chị xác định đó là thi thể của Tưởng Kim Ký sao?" Anh muốn nói chẳng qua là người giống người thôi. 
Lam Tiểu Nhã hơi thở dài, lần này cô quả thực nghĩ không thông, kích động nói: "Chị xác định, chị xác định rất nhiều lần rồi, chính là thi thể của Tưởng Kim Ký. Vì vậy chị mới nói là chuyện ma quỷ!" 
Kết hợp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-chi-phoi-tam-ly-ii-2/3236324/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.