Vận mệnh cứ bóp chặt thít lấy cổ họng tôi, khiến tôi không thở được
Hôn lễ lần này không mời nhiều người, chỉ mới những bạn bè và đồng nghiệp có quan hệ thân thiết với Bạch Nghị và Lam Hiểu Nhã.
Ngoại trừ nơi tổ chức được sắp xếp khá ổn thỏa thì không mời người dẫn chương trình, vì thế hôn lễ lần này trông giống như một bữa tiệc hóa trang, ánh đèn bên trong lờ mờ, thậm chí còn phản chiếu hình con dơi thi thoảng bay qua trần nhà, âm nhạc chẳng còn những ca khúc ngọt ngào lãng mạn, kết hợp với những ca khúc u ám, hoàn toàn khác biệt với hôn lễ truyền thống, tóm lại, những sắp xếp này đều dựa theo sở thích của Lam Hiểu Nhã.
Các thành viên trong đội SCIT được sắp xếp chung một bàn, Triệu Cường vừa mới ngồi xuống thì nhìn thấy bóng dơi bay qua mặt bàn, bên tai còn vang vọng tiếng cánh vỗ phành phạch, thân thể anh khẽ run, anh cảm thấy cả người không ổn, anh nói với vợ mình: "Anh có cảm giác mình đi nhầm chỗ rồi, nơi này nào giống với lễ cưới, giống nhà ma hơn."
Lục Dĩnh nghe xong chỉ cười cười, quay đầu tiếp tục nói chuyện phiếm với Hồng Mai.
Ngồi đối diện với nhân viên kỹ thuật, Thạch Nguyên Phỉ lập tức hỏi anh: "So với phòng pháp y thì như thế nào?"
"Được đấy, nhưng khá hơn một chút, ít nhất nơi này toàn người sống." Triệu Cường nhấn mạnh hai chữ "người sống"
"Không nhất định."
Giọng nói lạnh lẽo, như máy móc từ bên phải Triệu Cường truyền đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-chi-phoi-tam-ly-ii-2/3236317/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.