Lúc Vi Hy dần có ý thức trở lại thì cơn đau đầu như búa bổ cũng ập tới không thương tình, nàng không kìm được hét lên một tiếng. 
Bấy giờ, bên cạnh nàng lập tức có một giọng nói vô cùng lo lắng vang lên: "Cô chủ tỉnh rồi, cô chủ tỉnh rồi, cô có sao không cô chủ? Mau, cho người đi bẩm báo với ông chủ và bà chủ." 
"Dạ, em đi ngay đây ạ." 
Vài tiếng ồn ào đồng loạt vang lên khiến tâm tình Vi Hy càng tệ hơn, nàng cố chịu đựng cơn đau mà mở mắt ra, thế nhưng trong thoáng chốc lại bị quang cảnh trước mắt dọa đến ngẩn người. 
Tiểu Ngưng thấy bộ dạng của Vi Hy thì trong lòng thầm giật nảy một cái, chẳng lẽ cô chủ bị đánh đến đần độn luôn rồi sao? Vành mắt Tiểu Ngưng lập tức ửng đỏ, tuy tính tình Vi Hy không tốt, bình thường đối xử với người hầu kẻ hạ đều là mắng chửi, đánh đập. 
Nhưng thỉnh thoảng tâm tình nàng vui vẻ cũng sẽ thưởng cho hạ nhân bên cạnh rất hậu hĩnh, đó là lý do hạ nhân trong biệt phủ không quá căm ghét nàng. Thậm chí, người nào hiểu rõ tính khí của nàng sẽ có được một cuộc sống không tệ. 
Tiểu Ngưng cũng vậy, nàng ta theo hầu hạ Vi Hy từ năm mười tuổi, đến nay đã ròng rã bốn năm trời. Dẫu cho không có tình thì vẫn có nghĩa, nếu cô chủ bị người ta đánh đến đần độn, nàng ta không thể nào không đau lòng. 
Nước mắt Tiểu Ngưng tí tách nhỏ xuống, tuy khóc nhưng không dám phát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-cap-lich-su/2996175/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.