Khi Phong còn đang phân vân không biết làm sao thì Minh xuất hiện. Anh ló đầu vào thông báo.
"Sếp, đã hỏi hết tất cả mọi người và xem camera của khu nhà rồi. Không phát hiện ra manh mối gì cả". "Được rồi. Cậu đi xung quanh khu nhà xem có manh mối gì không? Hoặc góc khuất nào đó?"
Minh ngỡ ngàng với phân phó của Phong. Đã bảo không có manh mối gì rồi mà sếp lại còn cứ hành hạ anh. Dung nhìn hiểu ý chép miệng với Minh.
"Cả khu nhà này cũng rộng lắm, có mấy chỗ không có camera để chú Khánh đưa cậu đi. Điều tra chi tiết mới bắt được hung thủ"
Phong nhìn Dung tán thưởng. Cô nàng này chanh chua nhưng cũng nhảy số nhanh lắm.
Ông Khánh đành chấp nhận đưa Minh đi. Trước khi đi còn tiện tay đóng cửa phòng bảo vệ lại, ông có vẻ rất cẩn thận đấy, ý thức lãnh thổ rất cao.
Phong và Dung giả vờ đi ra bên ngoài hỏi thăm ai ngờ lại đúng trúng ngay xe rác đang đi từ trong trung cư đi ra. Cô lái xe rác bịt kín cả mặt tức giận càu nhàu.
"Chẳng hiểu sao đi từ đây ra chỗ kia có 1km mà lắm đất thế chứ? Ở giữa lòng thủ đô mà đường bẩn quá. Lúc về phải mang xe đi rửa mới được".
Dung chưa kịp né tránh tý nữa thì bị bánh xe đầy đất quyệt phải. May mà Phong nhanh tay kéo cô lại khiến cô đập vào lồng ngực của anh. Phong nhìn chằm chằm theo xe rác không để ý đến Dung áp má vào ngực mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-cam-dao-cuoi-cung/2901314/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.