Đầu tiên phải kể đến chuyện xe chở rác của của chung cư. Đúng là rất ít người sử dụng chiếc xe đó vì để chứa rác nên có mùi rất khó chịu. Sẽ để ở ngay thang rác nên không có ghi chép gì về việc người sử dụng. Tuy nhiên chìa khóa của của xe thường được đặt ở bốt bảo vệ. Điều này chứng tỏ chỉ cần ai đó lấy được chìa khóa sử dụng xe cũng chẳng ai biết được.
Minh còn cố gắng hỏi thêm thì nhưng cô lao công công cho biết. 2 ngày trước trời mưa các cô không không có lái lái xe ra vùng đất nhưng bánh xe vẫn dính rất nhiều đất. Các cô cũng khá là tò mò vì chuyện này. Hơn nữa xe chở rác chạy bằng điện. Rõ ràng lúc các cô cất xe bình điện chỉ còn 1 nửa mà hôm sau bình xe đã đầy. Các cô cứ nghĩ là có người sạc điện trước nên không không để ý. Nghe đến đây Phong bắt đầu rơi vào trầm tư. Đúng là đáng ngờ. Điều này có thể giải thích có kẻ đã lấy xe chở rác lái ra vùng ngoại ô có đất dày sau đó lái xe về và sạc đầy bình điện.
"Các chú có lấy mẫu về không?"
Phong vừa hỏi thì Minh đánh mạnh lên đùi cười khoái chí. Không cần câu trả lời thì Phong cũng đã hiểu. Đúng là tinh anh của phòng hình sự cũng đâu phải là nói chơi. Chỉ cần một điểm nhỏ cũng đã có thể suy luận ra rất nhiều. Phong tạm chấp nhận quay sang Sinh.
Sinh được điểm danh cũng ưỡn ngực tự hào nói: "Em đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-cam-dao-cuoi-cung/2901312/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.