Cả nhà ơi, Tần Lãng hoàn hảo không hoàn hảo nữa rồi.
Hơn nửa tháng kể từ ngày trói anh ta vào nhà kho, tôi chưa từng phát hiện ra anh chàng này hóa ra lại kiểu cách như vậy!
Sáng nay định đi gửi thư tống tiền thì Tần Lãng đòi đi tắm.
Tôi không thể bỏ mặc vậy nên phải đưa anh ta lên suối trên núi.
Anh ta chậm chạp chà chà rửa rửa hơn một tiếng, vất vả lắm mới trở về, tôi vừa trói anh lại, anh ta đã nhất định muốn tôi giúp thắt dây giày.
“Dây giày của anh không phải đang rất chặt sao!”
“Nút hình bướm hai bên có kích thước khác nhau, anh nhìn mà khó chịu.”
“…”
Tôi giúp anh ta chỉnh lại dây giày rồi ra ngoài gửi thư, nhân tiện cũng kích hoạt luôn SMS ngân hàng.
Tôi kiểm tra số dư, chả có 500.000 nào cả.
Nhưng ngay khi ra khỏi ngân hàng, tôi nhìn thấy hai cảnh sát đang đứng cách đó không xa.
Tôi có chút kinh hãi, không phải họ đến bắt tôi đấy chứ?!
Tôi phóng nhanh quay vào lại ngân hàng, hé cửa, thận trọng thò nửa đầu ra ngoài quan sát tình hình.
Cảnh sát đang cầm một bức ảnh và hỏi những người qua đường: “Bạn đã nhìn thấy người này bao giờ chưa?”
Người đi đường nhìn lướt qua bức ảnh rồi lắc đầu: “Chưa thấy”.
“Nếu thấy người này, nhớ nhanh chóng gọi cảnh sát.”
Người qua đường bùng nổ chính nghĩa: “Người này đã gây ra tội gì? Tôi đã tập tán thủ vài năm, có thể giúp các anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-bat-coc/2664720/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.