Cô bé phiên dịch lộ vẻ mặt khó xử. Cửa thang máy mở ra, Lục Tam Phong bước ra không nói lời nào mà chỉ nở nụ cười. “Không cần anh ta trả tiền, tôi sẽ tự trả tiền. Kim Ngọc Anh vốn tưởng rằng là do vấn đề tiền bạc. “Không phải!” Người phiên dịch thì thầm vào tai cô vài câu. “Được, tôi hiểu rồi, đây cũng không phải là một nơi đứng đắn. Kim Ngọc Anh thở dài, quay trở lại phòng.
Trong nước, thị trường ti vi lại lần nữa nóng lên. Trong thời điểm đối chọi gay gắt, tràn ngập mùi thuốc súng như hiện nay, hội nghị điện tử thường niên lại một lần nữa tổ chức, chỉ không ngờ người đến lại là Chu Hoài Đông.
Doanh số của TV Waypod đã vượt quá mười nghìn chiếc chỉ trong một ngày và doanh số bán hàng đã giảm xuống còn bảy nghìn chiếc vào ngày hôm sau. Với việc thúc đẩy các hoạt động tuyên truyền, Chu Hoài Đông dự đoán rằng doanh số bán hàng trong một ngày cuối cùng sẽ ổn định ở mức khoảng năm nghìn chiếc.
Lần này, tại hội nghị điện tử, Lục Tam Phong không xuất hiện. Đối với các ông chủ nhà máy hiệu buôn ti vi mà nói, rõ ràng là một việc may mắn, Chu Hoài Đông tuy rằng có mùi vị của Lục Tam Phong kia, nhưng miệng anh ta có thổi đến mấy, cũng có thể thổi đến mức nào chứ?
Hơn nữa lần này, trong hội nghị điện tử cũng xuất hiện rất nhiều người mới, chẳng hạn như Waveguide. Một số lượng lớn người mới xuất hiện, và một số lượng lớn người cũ rời đi, sóng lớn đào cát*,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684480/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.