Lục Tam Phong nhìn lại lịch trình cả ngày hôm đó một lần, xác định không có vấn đề gì quá lớn thì mới đi về phòng, vừa mới bước vào đã nhìn thấy Vân Thi Ngọc đang đứng trước cửa chờ anh.
"Cô có chuyện gì à?" Lục Tam Phong nhìn cô ta hỏi.
Vân Thi Ngọc đã thay một bộ quần áo khác, ở trên mặc một chiếc áo rộng thùng thình, dài đến đùi, đồng thời cô ta cũng thay luôn một đổi giày cao gót, trên cổ đeo một chiếc dây chuyền kiểu thác nước, bông tai là hai viên trân châu trắng, nhìn qua cả người đều gọn gàng, đẹp đẽ.
"Anh bận đến mức này à, bây giờ mới trở về?" Cô ta khẽ cười, nói: "Không mời tôi vào ngồi một lát à?"
Lục Tam Phong nhíu mày, mở cửa phòng, nói: "Vào đi, cô không buồn ngủ hå?"
"Bị lệch múi giờ!" Vân Thi Ngọc tiến vào phòng, quét mắt nhìn quanh phòng một vòng, nói: "Chính Anh có quan hệ rất tốt với anh, cũng gọi anh là anh Phong rồi, tôi cũng gọi anh là anh Phong, được chứ?"
"Được thôi, tùy cô, cô muốn gọi thế nào cũng được." Lục Tam Phong cảm thấy không có vấn đề gì hết, nói.
"Anh Phong." Vân Thi Ngọc nũng nịu gọi một tiếng.
Ngay trong chốc lát Lục Tam Phong nổi hết cả da gà, kinh ngạc quay đầu nhìn cô ta nói: "Cũng không cần phải ngọt đến mức này đâu, cô ngồi đi, uống chút nước, giờ cũng trễ rồi."
"Thật ra, con người tôi từ nhỏ gia đình đã quản rất nghiêm, ngoài trừ đi học, về cơ bản thì chưa từng tiếp xúc với con trai, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684453/chuong-689.html