Chương trước
Chương sau
Không thể ức hiếp người như vậy, hợp đồng lúc đầu giấy trắng mực đen rõ ràng, bây giờ trước mặt Lý Tấn Phát nó chỉ giống như một tờ giấy nháp, 10% lợi nhuận, trừ một số chi phí hàng ngày của công ty, trên cơ bản chẳng khác nào là làm không công.
"Ông không cần phải nổi điên trước mặt tôi, đừng cảm thấy ông có thể gây khó dễ huyết mạch của tôi. Điện tử Thủy Hoàn phát triển đến ngày nay, đâu phải là hư danh." Lục Tam Phong nghiêm mặt chỉ vào Lý Tấn Phát rồi quát lớn: "Ông không có tư cách cũng không có thực lực này."
"Tôi không còn sức lực, cậu gào tôi cái gì? Cậu vậy mà chống lại tôi, ha ha!"
Lý Tấn Phát cười rộ lên, vẻ mặt khinh thường nói: "Tôi hiện tại đang khống chế con đường xuất khẩu duy nhất của ngoại thương điện tử, Điện tử Thủy Hoàn bây giờ là tình huống gì chắc cậu phải biết rõ hơn tôi chứ? Không có ba phần thực lực, còn dám múa rìu qua mắt thợ? " Mời đọc truyện trên TruyệnApp
"Doanh thu của Điện tử Thủy Hoàn ở trong nước rất tốt, nhưng các nhà sản xuất lớn đang làm việc chăm chỉ. Cuộc cạnh tranh về thiết bị gia dụng trong năm tới sẽ rất khốc liệt và tỷ suất lợi nhuận của các cậu sẽ giảm. Nếu cạnh tranh thất bại, thị trường của Điện tử Thủy Hoàn sẽ tiếp tục lùi lại phía sau mà thôi. Cậu làm việc liều mạng như vậy, còn không phải là vì sợ mất thị trường sao? "
"Thị trường trong nước chống đỡ không nổi. Cậu làm sao có thể hỗ trợ hàng chục nghìn nhân viên trong hai nhà máy của cậu? Nếu cậu dám sa thải người và không thể mang lại nhiều việc làm cho các đô thị địa phương, thì thành phố nào sẽ cho cậu vay và hỗ trợ chính sách? Tình hình của cậu đang bày ra trước mắt, tôi nói cho cậu biết, Tiểu Lục, tôi thắng chắc rồi "
"Cậu không đủ tư cách để nói không với tôi. Hôm nay dám nói chuyện ngang ngược với tôi, ngày mai hàng của cậu không bán được, đừng nói tôi lấy 90% dù có lấy 99% thì cậu cũng phải cầu xin tôi bán cho cậu. Đây là tôi có đủ tự tin để nói chuyện với cậu như thế này, bây giờ tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, nếu lô hàng tiếp theo có giao hay không, nếu giao, hãy lấy 10% của cậu và lại sản xuất lô khác trong vòng nửa tháng! "
Lý Tấn Phát kiêu ngạo đến cực điểm, lời nói không hề có một chút kiêng nể, mọi thứ đều bày ra trước mắt chính là muốn lấy phần lớn lợi nhuận của cậu, đối mặt với một công ty tiêu thụ nằm trong tay lợi thế tuyệt đối như vậy chắc chắn là cơn ác mộng đối với mọi nhà sản xuất.
Cửa hàng lừa khách, khách lừa cửa hàng!
Tô Ái Linh sắc mặt không tốt, đối phương nói chuyện cơ bản một chút cũng không nể mặt, đều cho thấy chính là như vậy, không thể không cúi đầu, trên thương trường thì loại người nào cũng có.
Nhưng việc kinh doanh vẫn cần phải hoàn thành, cô liền hòa giải: "Dù lời sếp Lý nói là đúng, nhưng mọi người đều là bạn. Tất cả đều ra ngoài để kiếm tiền. Mọi người bình tĩnh và hòa hợp làm ăn. Liên quan đến tỷ lệ phân chia lợi nhuận chúng ta có thể bàn lại "
“Không cần nói nữa.” Lý Tấn Phát đứng lên nói: “Bởi vì hiện tại các người không đủ tư cách nói chuyện với tôi, nếu muốn ra tòa, cậu cứ kiện, nếu cậu dám kiện, tôi cũng sẽ dám đấu với cậu, nhưng về sau, Điện tử Thủy Hoàn đừng mơ tưởng đến việc xuất hàng hóa ra nước ngoài, nếu nghĩ xong rồi, cậu cần phải gửi đơn xin bằng văn bản đến công ty của tôi và ký một thỏa thuận bổ sung trong vòng mười ngày. "
“Đúng rồi, đến lúc đó liên hệ với tôi, đây là danh thiếp của tôi, nhớ hẹn trước, tôi rất bận!” Một người điều hành thản nhiên ném danh thiếp trước mặt Lục Tam Phong.
Ba người mở cửa phòng nghênh ngang bước ra.
Trong bãi đậu xe, Lý Tấn Phát khoác áo khoác lên vai, châm một điều thuốc rồi lên xe, ngồi ghế sau cười khinh bỉ nói: "Điện tử Thủy Hoàn là cái thá gì, còn không phải là trước mặt tôi đến một quả rắm cũng không dám thả u. "
"Cũng không nhìn người mà anh ta mong đợi sẽ kiếm tiền trong tương lai, nhưng cậu ta hôm nay vẫn còn hơi điện rồ. Người này vẫn chưa nhận ra rõ tình trạng hiện nay." Người lái xe Cao Quản nói: "Ông phải gây khó dễ cho anh ta, bằng không anh ta chắc chắn sẽ nghĩ rằng vẫn có cơ hội để đàm phán tiếp."
"Bây giờ chúng ta là người duy nhất có thể xuất khẩu hàng điện tử của cả nước. Cả ngành đang dõi theo chúng ta. Sếp Lý, nếu tôi muốn xem, phải giết gà dọa khỉ, nếu không, một khi thị trường quốc tế có một nhu cầu lớn rồi, những công ty khác sẽ hoàn toàn không tuân theo. "
Lý Tấn Phát gật đầu: Trong những năm gần đây, thiết bị gia dụng trong nước đã có những bước phát triển nhanh chóng, tin rằng xuất khẩu sẽ tăng lên trong vòng vài năm tới. Chỉ khi nằm bắt được cơ hội, chúng ta mới có thể kiếm tiền lâu dài được và chúng ta cần phải thuần phục những nhà sản xuất này. Mời đọc truyện trên TruyệnApp
"Sáng mai nếu không đợi được cuộc gọi của anh ta, thì sẽ công bố ra bên ngoài." Lý Tấn Phát dựa vào ghế của mình. Hiện tại chắc chắn là điểm nhấn trong cuộc đời ông ta. Kể từ khi hàng hóa của Điện tử Thủy Hoàn được bán ra ngoài, điện thoại của ông ta sắp bị gọi đến nổ tung rồi.
Đừng nghĩ rằng ông ta đang thách thức Lục Tam Phong trên bàn ăn, hàng hóa của bất kỳ công ty nào cũng có thể thay thế được Điện tử Thủy Hoàn. Nhà máy nhỏ hiện tại hoàn toàn không thể cạnh tranh với Điện tử Thủy Hoàn về mặt kiểm tra chất lượng.
Còn về việc nói chuyện với doanh nghiệp nhà nước, ông ta không đủ tư cách.
Trong phòng riêng, Lục Tam Phong cầm đũa tiếp tục ăn, nói: "Những gì em vừa nói thì có ích gì? Nói chuyện với loại người hống hách đến nỗi quên mất họ của mình là gì thì nói mấy thứ đó liệu có ý nghĩa không?”
Tô Ái Linh thở dài thuyết phục: "Em biết rằng yêu cầu của ông ta là quá đáng, nhưng vẫn phải tiếp tục nói chuyện. Người ta vừa rồi cũng phân tích tình huống mà anh đang gặp phải lúc này, điều này cho thấy rằng Lý Tấn Phát đã tìm hiểu rất kĩ về anh, và họ dám nói cho anh biết cụ thể thì không sợ anh lấy đi mất, kinh doanh là để kiếm tiền, chứ không phải để tức giận”
“Hôm nay ông ta cho tôi uống canh, ngày mai còn dám để cho tôi không uống được canh, em tin hay không?” Lục Tam Phong đặt đũa xuống, nói: “Loại người này phải trị ông ta một chút.
“Anh định trị người ta như thế nào?” Đôi khi Tô Ái Linh cảm thấy Lục Tam Phong có niềm tin khó tả đối với một ngành mà anh không hiểu, bất lực lắc đầu: “Anh không biết thị trường ngoại thương. Ông ta làm ngoại thương thì không chỉ cho làm cho anh thôi đâu, còn làm đại lý cho các công ty khác nữa, sản phẩm và nguyên liệu bán một lần hàng trăm triệu liền, chỉ dựa vào hàng hóa 10-20 triệu của anh thì không có cách nào xuất đi được, thương mại quốc tế là số lượng lớn sản phẩm.
"Sản xuất nhiều thì sản xuất nhiều. Anh hợp lại cái thuyền giao hàng. Trong một vài tình huống người trong nghề cảm thấy khó khăn vì vướng vào suy nghĩ vốn có của người trong cuộc" Lục Tam Phong đứng lên nói: "Không nói chuyện này nữa, trở về nghỉ ngơi đi."
Tô Ái Linh cảm thấy rằng mình không thể thuyết phục anh ấy, và anh ấy cần phải tự mình thử nó, thì anh ấy mới biết những khó khăn trong đó.
Mười ngày này chắc chắn là mười ngày sôi động nhất của ngành ngoại thương, mấy năm trước về cơ bản ngoại thương liên quan đến buôn lậu, nhưng hiện tại Thương mại Tấn Phát đã bán TV nội địa ra bên ngoài.
Cách đây vài ngày, Thương Mại Tấn Phát được các phương tiện truyền thông chính thống đã đưa lên trang nhất. Đây được coi là một trong những bằng chứng mạnh mẽ về sự trỗi dậy của các sản phẩm nội địa. Cùng với sự thúc đẩy của Bộ phận Quảng cáo Điện tử Thủy Hoàn, Công ty Điện tử Thủy Hoàn hiện đã theo sát chặt chẽ với các xí nghiệp mũi nhọn ở trong nước.
Có người khen, có người mắng, hơn nữa số người mắng cũng không hề ít.
Những người trong ngành đều biết rằng Thương mại Tấn Phát một lần bán này không hề dễ dàng, hơn nữa Lý Tấn Phát sớm đã nói với một số người rằng Điện tử Thủy Hoàn chỉ sản xuất mà không bỏ ra một chút sức lực nào, bản thân ông ta đã mệt đến chết đi sống lại vì vậy nhất định phải lấy phần lợi nhuận nhiều nhất.
Tất cả mọi người đều ủng hộ điều đó. Miễn sao Thương mại Tấn Phát dựng lên một kiểu mẫu, họ có thể sử dụng tiêu chuẩn này để thảo luận với các công ty khác, điều này tất nhiên sẽ có lợi cho toàn ngành.
Ngay sau khi Lý Tấn Phát vừa về đến nhà, liền có điện thoại của bạn bè trong ngành gọi đến muốn hỏi xem kết quả như thế nào.
“Sếp Lý, việc đàm phán với Lục Tam Phong thế nào rồi?” Đầu bên kia điện thoại hỏi.
“Không tốt lắm, tôi đang đợi cuộc gọi ngày mai!” Điều mà Lý Tấn Phát chơi đùa chính là tạo một cái áp lực cực hạn.
Trong bữa ăn tối nay, ông ta nói với Lục Tam Phong rằng tôi có thể thay thế anh bất cứ lúc nào, một khi anh thua trong cuộc cạnh tranh thị trường vào năm sau, thì quy mô thị trường sẽ bị thu hẹp lại, khi đó không chỉ thị trường trong nước bị mất mà cả thị trường nước ngoài cậu cũng đừng hòng mơ tưởng đến.
Nếu gặp một sếp chưa xác định rõ thì tối nay liền sẽ đồng ý, vì sợ mất nên đối phương vừa đe dọa liền trực tiếp đồng ý.
Mối đe dọa của ngành thương mại này,tạo áp lực cực hạn đều quá phổ biển, xét về mặt tâm lý, nơi phổ biến nhất là mặc cả khi mua quần áo, nếu mặc cả không được thì liền quay đầu rời đi, nếu được gọi quay lại thì tiếp tục trả giá.
"Sếp Lý, xuất khẩu đồ gia dụng sang thị trường này trong tương lai có khả năng rất lớn. Ông là người đầu tiên thu lợi. Ông phải đứng vững. Toàn bộ ngành công nghiệp là nhờ ông chống lưng!"
“Yên tâm, nếu sáng mai vẫn không có tin tức, tôi sẽ thông báo cho công chúng và tiến hành gây thêm áp lực!” Lý Tấn Phát nghiêm nghị nói. "Được, ngài trước nghỉ ngơi."
Trong khách sạn, Lục Tam Phong cầm lấy chìa khóa phòng mở cửa phòng, Tô Ái Linh đứng ở bên cạnh quan sát.
“Muộn như vậy rồi, đừng làm loạn nữa, về phòng ngủ đi.” Lục Tam Phong khoát tay nói.
"Em muốn nói chuyện với anh về ngoại thương. Dù sao cũng là công ty sắp đầu tư vào anh. Về chuyện này, anh nghĩ em nên cúi đầu, thay đổi cách khác đi. Con đường sẽ dễ đi hơn rất nhiều." Tô Ái Linh dựa vào cửa nói: "Tất nhiên không thể để ông ta ăn luôn 90% lợi nhuận. Chúng ta có thể từ từ. Nó giống như việc thay đổi chính sách kỹ thuật ở thị trường nội địa. Chúng ta dùng lợi để đổi lấy kinh nghiệm. " Mời đọc truyện trên TruyệnApp
"Khi anh mới bắt đầu làm ngoại thương, tất cả đều như vậy, cần phải đóng học phí, làm gì có chuyện vừa mới làm liền có thể kiếm tiền? Làm trước, sau đó từ từ liên hệ với các công ty đó để nắm rõ quy trình kỹ thuật quốc tế. Đây mới là lúc để kiếm tiền! "
"Người ta dễ dàng để em liên hệ với công ty như vậy ư? Hơn nữa quá chậm, điều quan trọng nhất là..."
Lục Tam Phong đang nói nửa chừng, trong phòng đối diện cửa đột nhiên vang lên một thứ âm thanh đồi trụy, hai người đứng ở cửa tán gẫu đều rất sửng sốt.
Tô Ái Linh đi đến gần cửa phòng và lắng nghe, sau đó bước tới và nói: "Khá hằng hải ã."
"Trở về nhà nghỉ ngơi đi!"
“Nghe thêm một lúc nữa a, bản thân không qua được cơn nghiện, còn không để cho nghe người khác cho đỡ thèm ư?” Tô Ái Linh hai tay ôm ngực, cố ý lắc lắc, ho khan một tiếng.
“Em tự nghe đi, tôi về phòng ngủ, ngày mai tôi phải gặp Phó thị trưởng Lưu.” Lục Tam Phong nói rồi đi vào phòng.
Tô Ái Linh rất tò mò, tại sao người đàn ông này giống như không tiết ra hormone nam, cũng chưa từng đi tìm phụ nữ khác, cô nghiêng người tò mò hỏi: "Tôi chỉ muốn hỏi một chuyện, có phải anh tự mình động thủ, cơm no áo ấm rồi?"
“Nghĩ cái gì vậy, trở về phòng ngủ đi.” Lục Tam Phong đi tới, đóng cửa lại. Tô Ái Linh nghe thấy tiếng cửa đối diện liền chạy qua trêu đùa một chút nói: “làm tốt nhé”
Nói xong chạy về phòng, hai người trong phòng bị câu nói đột ngột này dọa sợ mà dừng lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.