Dương Khanh vẫn luôn theo dõi tình hình của Điện tử Thủy Hoàn, anh ta có cảm giác bản thân như trên bờ vực của cái chết khi làm việc ở đây, chính là nói thà để người chết tuyệt không để mình chết.
Chuyện đã lớn tới mức này rồi, anh ta cảm thấy bản thân nói muốn rời đi với Lục Tam Phong chắc đối phương cũng có thể hiểu cho mình.
Thấy anh ta muốn rời đi ngay lúc mấu chốt thế này, Lục Tam Phong nhất thời mất hứng, anh mở miệng nói: “Tổng giám đốc Dương, gần đây tôi hơi bận, anh cứ chần chần chờ chờ như vậy, rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Tổng giám đốc Lục, tôi cũng tới đây được một thời gian rồi, hiện tại tổng thể Logistics Ong Vàng đã hoàn thành việc điều chỉnh nhân viên, các cấp quản lý của các bộ phận cũng đã có, nếu tôi tiếp tục ở lại đây chắc cũng sắp thành người phụ trách của Logistics Ong Vàng rồi.” Dương Khanh có chút khó xử trả lời.
“Có phải anh nghe được chuyện gì bên ngoài không? Lục Tam Phong nhìn anh ta, nói tiếp: “Anh đừng nghe người khác nói lung tung, có phải có người nói với anh rằng Điện tử Thủy Hoàn sắp sụp đổ rồi?”
Dương Khanh có thể nhìn ra Lục Tam Phong không muốn để anh ta đi, anh ta thở dài rồi dứt khoát nói: “Tổng giám đốc Lục, từ xưa tới nay dân không đấu lại quan, tình hình hiện tại như vậy, tôi thật sự thấy không ổn."
“Dừng dừng dừng, nếu anh đã cảm thấy tôi không làm được, vậy thì anh cứ ngồi yên mà nhìn, không ảnh hưởng tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684401/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.