"Giám đốc Quách, ông đừng đứng ở chỗ này nữa, mau vào nhà đi." Ông Hồng khách sáo lên tiếng.
Giang Hiểu Nghi đứng một bên xem kịch vui cũng lên tiếng: "Vốn dĩ là đến nhà Tú Ngọc Nhi ăn, thế nhưng nếu đã ăn được một nửa rồi vậy thì bây giờ đến nhà tôi ăn đi, thức ăn cũng không phải quá xuất sắc, mong ông không chế."
"Không có gì đâu, ăn đại vài món là được rồi." Giám đốc Quách lên tiếng.
Khi đến nhà Lục Tam Phong tất cả mọi người đều khách sáo ngồi xuống, ông Hồng, Trần Hàn Sơn và những người giống như thế đương nhiên không có tư cách để ngồi ở đó, chớ đừng nói tới Tú Ngọc Nhi, Ông Hỉ và những nhân vật ngoài rìa.
Ngay cả Hùng Vũ cũng không dám ngồi, vẫn đứng bên ngoài hỗ trợ bưng thức ăn.
Lục Tam Phong ngồi xuống nói ra những suy nghĩ của mình một cách đơn giản, nhất là chi tiết việc hợp tác, các phương diện ký kết hợp đồng.
Bên cạnh giám đốc Quách có một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, nhìn qua là một người có ăn có học, dáng vẻ hơi gầy yếu, anh ta quay sang nhìn những người ngồi bên cạnh một cái: "Giám đốc Lục, mấy phương diện mà anh vừa nói chúng tôi đều không thể đáp ứng được hoàn toàn, thế nhưng vẫn có thể hợp tác. Nhất là với quy mô hình của anh, tôi cảm thấy vô cùng tốt", Người đàn ông tự giới thiệu bản thân mình: "Tôi tên Dương Khanh, bây giờ tôi là người hoạch định kế hoạch ở bưu chính viễn thông tỉnh. Hai chữ bưu chính viễn thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684379/chuong-615.html