Lục Tam Phong bật cười khi nghe lời giải thích này, vỗ vai Liễu Ngoạn nói: “Dù gì thì công ty Nghiên cứu và Phát triển cũng là hoạt động kinh doanh cốt lõi của toàn công ty. Được rồi, anh làm việc đi!"
Lục Tam Phong tìm một khách sạn để ở, buổi chiều gọi điện cho Giang Hiểu Nghi, bảo cô ngày mai sẽ trở về.
Vào buổi chiều, Hồng Quảng tổ chức một cuộc họp điều hành nội bộ, Phùng Chính Anh chính thức đứng trong phòng họp để giới thiệu bản thân với mọi người lần đầu tiên, ngài Phòng dùng danh nghĩa cá nhân đề cử, hi vọng cho Phùng Chính Anh cơ hội đi thử sức, hỏi một chút ý kiến của mọi người.
Mặc dù Hồng Quảng là một hệ thống cổ đông và ngài Phùng thậm chí không phải là cổ đông lớn, nhưng ông ta có quyền kiểm soát rất ổn định đối với công ty, vì nó được niêm yết trên cổ phiếu Hồng Phú, nên không thực hiện cổ phiếu AB. Tuy nhiên, trong ban giám đốc, ngày Phùng đã thiết lập một chế độ vô cùng cứng rắn.
Một phiếu phủ quyết.
Trong các nghị quyết lớn của công ty, ông ta có quyền phủ quyết một phiếu. Hệ thống này cho phép ngài Phùng kiểm soát vững chắc công ty. Trong những năm gần đây, vốn chủ sở hữu của Hồng Quảng đã thay đổi đáng kể. Ba người con trai của ông ta đều nằm giữ cổ phần, rất có cảm giác độc chiếm.
Giữa những tràng pháo tay, Phùng Chính Anh chính thức giữ chức vụ phó chủ tịch tập đoàn, đồng thời là giám đốc bộ phận đầu tư chiến lược.
Cùng lúc đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684358/chuong-594.html