Giang Hiểu Nghi nghe câu này thì sững sờ, sau đó thì hớn hở trong lòng, hỏi: “Sau khi có thai thì không đến sao?”
Trương Phượng Tiên cầm điện thoại vui vẻ, cười nói: “Chắc thế rồi, đây là kiến thức sinh lý cơ bản đấy, chị không biết à?”
“Chị chưa từng có thai, làm sao mà biết chứ?” Giang Hiểu Nghi vừa vui vẻ vừa cảm thấy mình ngốc.
“Chị đến bệnh viện kiểm tra xem, em thấy khả năng chị mang thai rất lớn, đúng rồi..."
Vẻ mặt Trương Phượng Tiên mang theo chút tò mò, hỏi: “Lần trước của hai người là lúc nào?”
“Chính là sau khi uống thuốc xong, mấy ngày cuối cùng cuối tháng trước.” Giang Hiểu Nghi nhớ lại.
“Tư thế gì?”
“Thôi thôi thôi!”
Giang Hiểu Nghi bị cô ta hỏi đến đỏ mặt, nói: “Từ sáng đến tối em nghĩ những thứ gì thế, nhớ đàn ông đến điên rồi, chỉ biết trêu ghẹo chị”
“Không trêu chị thì trêu ai đây, nếu em trêu Lục Tam Phong, còn không phải bị anh ta mắng chết à. Lần trước đùa hơi quá thì liền xụ mặt dạy dỗ em một trận.” Trương Phượng Tiên kể khổ.
“Em đó, nên tìm một người đàn ông đi, từ sáng đến tối chỉ nhớ nhung thứ trong bát người khác.”
“Em chỉ nhớ nhung thứ trong bát của chị.” Trương Phượng Tiên cười nói.
“Được, nếu chị mang thai, cho em vay mười tháng. Chị đến bệnh viện kiểm tra trước, nếu thật sự có thai, chị Tâm trạng của Giang Hiểu Nghi hơi kích động, có một loại cảm giác tới hạn, mong chờ được như ý muốn.
“Mau đi đi, nếu năm sau chị sinh thì cho em mượn em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684339/chuong-575.html