Trước đó Lý Minh Phương vẫn luôn làm công việc tài vụ nên đối với việc góp vốn cũng không hiểu biết nhiều, nhưng từ khi cô ta dẫn dắt đội ngũ tới nay thì cô ta đã học được khá nhiều.
Đặc biệt là ở phương diện đàm phản, cô ta cảm thấy bản thân có thể bàn lại mấy cái hợp đồng và cũng hoàn toàn có thể giao tiếp với những công ty tài chính, hơn nữa còn sẽ lấy được lợi ích lớn nhất về cho công ty.
Nhưng phương pháp của tổng giám đốc Lục hoàn toàn lộn xộn, nói là đi bàn bạc vấn đề đầu tư góp vốn nhưng lại toàn chỉ nói những thứ vô dụng.
Cô ta có rất nhiều thứ muốn nói nhưng lại không thể hỏi nhiều nên chỉ có thể chấp hành theo lời anh mà thôi.
Trở về biệt thự, Lục Tam Phong xác định bản thảo tin tức xong lại bận rộn một hồi thì đã qua nửa đêm, anh ta nhìn thấy mọi người đang ngáp ngắn ngáp dài thì phân phó nói: “Mọi người vất vả rồi, ngày mai không cần phải dậy sớm đâu, cứ ngủ nướng một giấc đi.”
Nói xong, Lục Tam Phong bỏ đi lên lầu, Lý Minh Phương vẫn cứ bận lòng chuyện này nên không muốn về ngủ, cô nhịn không được mà mở miệng nói: “Tổng giám đốc Lục, cái bản thảo tin tức này có ích lợi gì sao? Tôi cảm thấy hai ngày này những gì chúng ta làm chẳng hề liên quan gì đến việc đầu tư góp vốn cả.”
Lục Tam Phong đi xuống lầu ngồi xuống sô pha rồi cầm một tách trà ẩm trên bàn lên uống, anh bực mình nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684201/chuong-437.html