Mấy chiếc xe cảnh sát đầy ắp hành trang, Lục Tam Phong dựa vào chiếc xe hút thuốc, nhìn những người này xếp thành từng hàng lên xe, đến nỗi sự tức giận ban đầu của anh giờ phút này đã tiêu tan hầu như không còn chút gì nữa.
Nắng chiều dần dần khuất sau ngọn núi, trời đất mờ mờ u tối, Lục Tam Phong đốt một điều thuốc nhìn từng chiếc xe đi xa, Hà Gia Nhạc bước tới.
"Cho tôi một điều!" Lục Tam Phong đưa thuốc và châm thuốc cho ông ta.
"Cuối cùng đã có kết quả, thời gian dài như vậy, lực cản của tôi cực kỳ lớn, hai bên đang lôi kéo...
Hà Gia Nhạc nét mặt cảm khái, giống như muốn thổ lộ tâm tình với Lục Tam Phong.
"Những chuyện này không liên quan đến tôi, tôi không muốn nghe. Có một số việc nghe nhiều cũng không tốt cho tôi." Lục Tam Phong cắt ngang lời ông ta: "Tôi chỉ là một người làm ăn."
"Địa vị càng cao càng không tránh khỏi sự lạnh lẽo!" Hà Gia Nhạc cười khổ một tiếng, hút thuốc nói: "Nghỉ ngơi vài ngày đi, mấy ngày nay tôi sẽ cực kỳ bận rộn đó."
"Chờ tới chừng nào?" Lục Tam Phong hỏi: "Công ty tôi bên kia còn một đồng chuyện cần giải quyết."
"Một tuần sau đi!" Hà Gia Nhạc nói với tài xế bên cạnh: "Cậu hỗ trợ đi bắt người, xe để cho Tổng giám đốc Lục tự mình lại về đi!"
Lục Tam Phong gật đầu một cái nói không thành vấn đề, anh lái xe trở về. Anh biết kha Bình Vân nhận được tin tức từ đầu, đối với hành động này của Bạch Mai Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684178/chuong-414.html