Người đàn ông nói với vẻ mặt đầy kiêu ngạo, khi anh ta nói công ty có trị giá hơn ba mươi tỷ thì những phụ huynh khác ở xung quanh đều trợn hai mắt lên nhìn anh ta. Có xuất thân từ một gia đình có hơn một ba mươi tỷ thì chắc chắn là tầng lớp giàu có.
“Anh là ba của Điền Khánh phải
không?”
Người đàn ông liếc nhìn người phụ nữ, gật đầu và không nói gì.
“Xin chào, xin chào. Tôi là mẹ của Hà Diệp, nhà của tôi làm vật liệu xây
dựng.
“Xin chào.”
Điền Mẫn khẽ gật đầu, nói vài câu khách sáo. Mấy phụ huynh bên cạnh thấy vậy cũng khách sáo hẳn lên, loại nhà trẻ này vốn dĩ có tác dụng giao tiếp phần nào, huống chi là một người giàu có như Điền Mẫn.
Điền Mẫn cảm nhận được những
lời khen ngợi xung quanh thì khuôn mặt của anh ta có vẻ đắc ý. Không cần hỏi cũng biết tối nay sau khi về nhà, ba mẹ của những đứa trẻ này nhất định sẽ dặn dò con họ phải có quan hệ tốt với cậu bé tên Điền Khánh ở trường mẫu giáo này.
Những người có mặt ở đây cho dù là người chất phác nhất cũng nói vài câu, nhưng chỉ có Giang Hiểu Nghi vẫn ngôi ở đó mà không hề phản ứng.
Điền Mẫn quay mặt lại liếc nhìn rồi cười thầm, trong lòng anh ta nghĩ cô còn giả bộ cái gì nữa chứ.
Nhưng mà, Giang Hiểu Nghi càng tỏ vẻ như vậy thì anh ta càng cảm thấy thú vị. Mấy tháng gần đây đi đón con, không phải anh ta mới để ý đến Giang Hiếu Nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684109/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.