Người đàn ông đứng ở đó như
trời trồng, sắc mặt khó coi. Trước đây mọi người trong giới thương gia địa phương đều quen biết với nhau nên luôn nể mặt nhau, thương nhân mà, hòa khí sinh tài.
Nhưng khi những gương mặt trẻ như Lục Tam Phong dần lộ diện thì đảm thương nhân đã có tuổi như bọn họ đã không còn hợp với phong cách làm việc của những người trẻ nữa.
Trong phòng nghỉ ngơi, Hoàng Hữu Danh ngồi ở giữa, bắt chéo chân, tay kẹp điều thuốc lá, nói chuyện với mọi người ở hai bên. Trong số những người ngồi bên cạnh ông ta, người gật đầu lia lịa, người thì cầm bút viết ghi chép lại, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc.
Thư ký Thôi gõ cửa rồi bước vào và nói: "Lục Tam Phong đã đến "
“Để cậu ta vào!”
Lục Tam Phong bước vào, nhìn về phía những chủ doanh nghiệp có mặt ở đó và gật đầu chào rồi ngồi vào chiếc ghế ở bên trái.
“Vẫn là câu nói đó, cần phải nằm bắt sức mạnh của thời đại, dốc hết sức làm để doanh nghiệp càng lớn, càng vững mạnh hơn, không chỉ phải đứng vững ở địa phương mà còn phải hướng tầm mắt ra toàn quốc, toàn thế giới, làm tốt mậu dịch cảng, để hàng hóa được đưa ra ngoài, phải biết cảm ơn và tạo phúc cho địa phương, tích cực tham gia sự nghiệp từ thiện.
Hoàng Hữu Danh vừa dứt lời thì tiếng vỗ tay đã vang lên ầm ầm mặc dù trong phòng chỉ có mười mấy người.
“Đã đến giờ cơm rồi, mọi người đi ăn cơm trước đi, hy vọng đến cuối năm mọi người sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684107/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.