Nghe thấy tiếng tút tút của điện thoại, Lục Tam Phong có chút bối rối. Anh chỉ muốn hỏi chuyện này là do thành phố làm hay là do mặt mũi của Hoàng Hữu Danh sai khiến.
Nếu Hoàng Hữu Danh đứng sau kiểm soát, thì mặt mũi này lớn lắm.
Muốn gọi điện hỏi thăm nhưng sau khi nghĩ lại thì thôi bỏ đi. Có vẻ bản thân lại phải nợ ân tình của hai bên.
Nhấc điện thoại lên và gọi cho Hồ Hải Long.
"Alo Tổng giám đốc Lục, anh nghĩ kỹ chưa?"
"Nghĩ kỹ rồi, là do tôi không biết điều, mong Tổng giám đốc Hồ đừng để bụng. Bữa ăn này nhất định phải ăn. Ăn gì cũng không quan trọng. Quan trọng là ăn cùng với nhân vật như Tổng giám đốc Hồ đây. Chuyện này có thể hòa giải thì đương nhiên là tốt nhất, sau này vẫn mong một nhân vật như Tổng giám đốc Hồ chiếu cố cho!"
Hồ Hải Long đặc biệt ngạc nhiên khi nghe được điều đó. Có bao nhiêu thời gian đâu mà thái độ của Lục Tam Phong thay đổi rất nhiều, mặc dù không hiểu nhưng ông ta cảm thấy đây là dấu hiệu cho thấy Lục Tam Phong yếu đuối.
Ông ta đoán rằng Lục Tam Phong có thể đã dò hỏi được một số chuyện liên quan đến ông ta và thấy sợ rồi.
Sợ là tốt, chỉ sợ anh ta không biết tốt xấu. Tối nay xảy ra mâu thuẫn, đánh cho gãy chân anh ta kẻo lại xảy ra rắc rối nữa thì không hay. Tổng giám đốc Hồ muốn anh ta ngoan ngoãn ở lại một tháng thôi.
"Tổng giám đốc Lục khách sáo rồi, buổi tối tôi sẽ nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-an-choi-bien-tong-tai/1684062/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.