ði trýớc ði Lạc Hoành lên xe ngồi yên vị trên ghế lái, chờ Lý Phong Niên ngồi trên ghế phụ, thế nhýng Lý Phong Niên vần còn bên ngoài không biết làm gì cho phải.
Lạc hoành ðem cửa ở ghế phụ mở ra, không nghĩ ðến Lý Phong Niên vậy mà lại không biết mở cửa xe. Lý Phong Niên vẫn là sững sờ ðứng ở cửa, trên trán từng viên mồ hôi lớn không ngừng tãm tít chảy xuống.
lo lắng cái gì? Lạc Hoành không kiên nhẫn hỏi.
trên ngýời tôi bẩn... Lý Phong Niên nín nửa ngày mới kiềm nén nói ra một câu nhý vậy.
gọi ngýõi ði vào thì ngýõi ði vào, bớt dài dòng! Lạc Hoành không nhịn ðýợc nói, kiên trì của hắn luôn có giới hạn. Ðối với ngýời ngoài nhý Lý Phong Niên tuy có chụt lanh nhýng nhý vậy ðã là tốt lắm rồi, hắn có chút bực nên trở nên dữ hõn. Lý Phong Niên có chút bị dọa sợ rồi. Vẫn là ngồi vào trong xe, trên xe ðiều hòa ðýợc mở ra, nhiệt ðộ một hồi ðều giảm xuống. Lý Phong Niên một thân mồ hôi và bụi bặm, hõn nữa vô cùng mệt mỏi. Dựa vào xe một lát liền ngủ.
Lạc Hoành chạy xe ðến bãi ðậu xe gần nhất trong chỗ trọ rồi dừng xe. Hắn chãm chú nhìn Lý Phong Niên khi ngủ say. Ðại thúc này ngủ ðều ðem cả long mày nhíu lại, ðến cùng là nợ ngýời ta bao nhiêu tiền a. Một mặt bùn tro bụi, trên ngýời lại bẩn, một cổ mùi mồ hôi xuất hiện, thật là buồn nôn.
Lạc Hoành ánh mắt lõ ðãng chuyển ðến trên môi Lý Phong Niên, ðôi môi dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-ac/211239/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.