Những tiếng bước chân cứ như đang điều khiển từng nhịp tim của Tanako.
Hắn ta bước ra từ trong không gian sau hai tấm thép lớn. Hai đưa lên cao cứ như muốn ôm tất cả mọi thứ trước mắt, khuôn mặt đê tiện cố gắng nở một nụ cười đầy ngụ ý.
- Tại sao không có ý nghĩa gì được chứ.
Hai mắt trợn tròn, Tanako hướng tầm mắt về phía hắn ta, cũng chưa thể đáp lại lời nói đó ngay được.
Hai tay vẫn giang rộng rồi tiến tới vài bước nữa. Khi đứng cách cô ấy khoảng 3 mét, hắn dừng lại. Chụm hai chân và cúi chào như mấy nhân viên nhà hàng sang trọng với tay phải ôm ngang bụng.
- Sự tồn tại của cô đã là có ý nghĩa rồi.
Nghe câu nói với giọng điệu sến súa đó khiến Tanako như muốn rợn hết tóc gáy. Từng câu chữ và giọng điệu ngọt như mật ong đánh thẳng vào tâm trạng của Tanako trong lúc này. Hẳn là người biết ăn nói, âm thanh phát ra từ miệng lưỡi hắn ta cứ như đang xoa dịu đi vết nứt trong lòng cô ấy.
Câu nói đó khiến tâm trạng Tanako trở nên khá hơn.
Đôi mi buồn rũ xuống.
- Cảm ơn anh. Nhưng bây giờ tôi không tâm trí đâu để quan tâm sự tồn tại của mình nữa. Nếu không có anh ấy. Mọi thứ đối với tôi đều không còn quan trọng nữa.
Hắn ngẩng mặt lên khi vẫn giữ tư thế cúi chào như cũ, khóe môi cong lên nở một nụ cười trên khuôn mặt đê tiện kia.
Giọng nói ngọt ngào tuôn trào từ trong miệng.
- Tại sao lại không quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kamigami-no-sekai/3789973/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.