Vùng vẫy như thế nào cũng không thoát khỏi bàn tay cứng như thép của Mặc Phong, Lạc Băng Băng ủy uất buông tay. Ngay lúc này, Mặc Phong thừa cơ sờ loạn trên người cô, chiết lưỡi linh hoạt khuấy đảo khoang miệng nhỏ nhắn.
Cặp v* cao ngất của Lạc Băng Băng quả thật rất đàn hồi, một tay nắm không hết. Mặc dù hay người cách nhau cả lớp quần áo nhưng cảm giác đủ sướng.
Hơn 10 phút sau, nước miếng của Lạc Băng Băng chảy ướt cả cằm, thấm vào cổ áo. Cơ thể cô mềm nhũn, ngồi trên ghế cũng không vững, đôi mắt ướt át nhưng lạnh lẽo như muốn giết người nhìn kẻ đối diện.
Mặc Phong có chút thoả mãn lấy điện thoại ra chụp lại cảnh đẹp hiếm hoi này
- Tôi lấy tấm này làm hình nền nhé! - Hắn cười nửa miệng nhìn cô
Lạc Băng Băng rất muốn phản bác nhưng cô cảm thấy rất mệt, cơ thể ẩm ướt khó chịu, không muốn hoạt động.
- Tôi sẽ đuổi học cậu!
Mặc Phong miễn trả lời, Lạc Băng Băng đúng là có cái quyền đó. Chợt điện thoại của hắn reo lên, nhìn tên người gọi tới, hắn mở cửa đi ra ngoài, không quên vẫy tay tạm biệt cô giáo.
- Anh Haiiiiiiiii..... - Từ điện thoại truyền đến âm thanh to lớn của Mặc Thanh Thanh
- Có chuyện gì?
- Em của anh bị người ta đập bầm dập nà, về thoa thuốc giúp đi!
Bị đánh? Mặc Phong nghi hoặc. Hắn không phải không biết thực lực của Mặc Thanh Thanh, đối phương phải trên chục người Mặc Thanh Thanh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ka-van-luon-dai-gai-nhu-vay/2122158/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.