- Đáng thương! - Thiên nhếch miệng nói - Cô vẫn không biết chuyện gì sắp xảy ra sao thân ái?
Cô đã biết quá nhiều bí mật của tổ chức rồi, có thể yên bình rời đi hay sao?
Ha ha ha... Nếu có, Phong sẽ không bỏ trốn!
- Boss chính miệng nói, giết Phong là nhiệm vụ cuối cùng của tôi!
- Thì ra cô không phải đáng thương bình thường mà là vô cùng đáng thương! - Thiên vuốt ve chiết nhẫn bằng bạch kim trên ngón tay - Là Phong đặt cô tên Vân đúng không? Có lẽ ý nghĩa của cái tên này là hắn sẽ bảo vệ cô suốt đời đi? Nhưng thật tiếc, hắn bị cô giết rồi, chẳng còn ai bảo vệ cô nữa... Ngoan ngoãn theo tôi quay về tổ chức thôi!
Sắc mặt của Vân lập tức trầm xuống. Trong một giây, khẩu súng khi nãy xuất hiện trên tay cô, cướp cò, viên đạn nhanh như chớp hướng về phía Thiên.
Thiên cười lạnh, một bước tránh được. Viên đạn gim vào không khí, mất hút
- Tôi khuyên cô, trở về!
Vân Không quan tâm Thiên nói gì, súng lục lập tức đổi thành dao găm tấn công. Cô ra chính là sát chiêu, không chừa đường sống cho đối phương.
Nhưng Vân ngàn vạn lần không ngờ, Thiên như một bức tường lạnh, công kích như thế nào cũng rơi xuống hạ phong!
Từ khi nào hắn ta mạnh như vậy?
- Cái này tôi có thể trả lời - Thiên bẻ tay Vân ra sau cổ, nhanh chóng chế trụ cô - Vì cô quá yếu, cũng là vì hắn đã chết rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ka-van-luon-dai-gai-nhu-vay/2122147/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.