Làn môi đầy đặn như trái mọng mùa hè tràn đầy quyến rũ khép vào mở ra khiến hắn như bị thôi miên mà cúi xuống, nuốt những lời nàng muốn nóivào miệng mình. Bạc thần vừa cảm nhận được sự mềm mại mình vẫn nhớ mong, lập tức như kẻ sắp chết khát chạm được vào nguồn nước. Hắn luôn chorằng bản thân là kẻ có khả năng kiềm chế hoàn hảo nhưng…..mỗi khi ở gầnnàng, chạm vào nàng hắn dường như không còn là chính mình nữa. Hai taysiết chặt lại như mốn đem nàng khảm sâu vào lồng ngực mình, đôi môi cứng rắn nghiêm nghị lúc này lại khẩn thiết di chuyển trên môi nàng mangtheo sự đòi hỏi và nhung nhớ. Thân thể nàng sau chút bất ngờ cũng ngaylập tức buông lỏng, những ngón tay nhỏ nhắn trượt xuống níu lấy vai hắnkéo xuống. Làn mi rung động rồi nhẹ nhàng khép lại, vô cùng ngoan ngoãnđáp lại sự xâm lược đầy đắm say. Từ trong lồng ngực, nàng bắt đầu thấynhư có dòng điện chạy qua thu lại tất cả sức lực của mình chỉ để lại cảm giác tê rần khiến toàn thân mềm nhũn, phải dựa hoàn toàn vào vòng tayđang ôm siết lấy mình mới đứng được. Nàng cảm giác được đầu óc của mìnhmụ mị đi, mày nhíu lại một chút ngửa đầu ra sau hé miệng muốn nói. Ngaykhi môi mọng hé mở hắn lập tức chớp thời cơ tiến vào, không cho nàng cơhội phản kháng. Lưỡi nhỏ trơn ướt của nàng bị hắn quấn lấy không ngừngdây dưa, hắn như thể muốn đoạt đi từng hơi thở khiến nàng không tự chủkhẽ than nhẹ một tiếng.
Diệp Cô Thành hơi rời môi nàng ra,phượng mâu tà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/juliet-thanh-bach-van/1539668/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.