Trái tim tôi dường như đập loạn vài nhịp, trên mặt bắt đầu đỏ bừng.
Tôi giống như bị điện giật lập tức buông cổ anh ta ra, nhanh chóng kéo ra khoảng cách giữa hai người, không dám lại nhìn đôi mắt anh ta.
Hít vào, thở ra...... Tiêu Chu ơi, người ta là kẻ gây tai hoạ đó, là một ly sữa Tam Lộc đó, uống vào lúc sau chắc canh ta sẽ bị thận sỏi mà chết...... Mày phải chịu đựng chịu đựng đi, ngàn vạn lần không thể bị anh ta mê hoặc, nếu không khí tiết tuổi già khó giữ được đó!!
Tôi cố gắng đàn áp trái tim công tác bình thường, mắt nhìn một cái góc phòng, nhỏ giọng nói: “Cái kia...... chuyện làm osin...... Tôi đồng ý với anh.”
“Được!” Diệp Tử Ninh lập tức liếc mắt đưa tình cười nói, sau đó quay lại muốn mở miệng nói chuyện điện thoại.
Tôi nhất thời nổi giận, với tay chộp ngang điện thoại của anh ta, vô cùng tức giận rống lớn một tiếng: “Nếu tôi đã đồng ý với anh, vì sao anh còn kêu bảo an tới bắt tôi?!”
Anh ta trả lời: “Ai nói tôi kêu bảo an tới bắt cô?”
Mặt tôi nhất thời đông lạnh, ngốc ngốc nói: “Gì? Không phải gọi bọn họ tới bắt tôi, vậy anh gọi điện thoại làm gì?”
“Tôi đang đợi một văn kiện khẩn cấp, gọi bọn họ nhận rồi trực tiếp đưa đến văn phòng tôi.” Khi Diệp Tử Ninh nói với tôi những lời này, ánh mắt lóe lên một chút tinh nghịch.
A a a a?! Nói như vậy, vừa rồi “Ninh ca ca, Ninh Ninh” là hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/jq-thieu-dot-nam-thang/2005485/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.