Mất ngủ, hoảng hốt, táo bón, buồn bực, tôi tiếp tục như thế nữa thì nội tiết khẳng định là bị mất cân đối.
Tôi buồn bực lên mạng online, quảnhiên ở trên mạng quơ được con cú Tư Đồ, hỏi cậu ta: “Tư Đồ, cậu nói xem thời kì mãn kinh của tớ có phải đến trước rồi hay không?”
Tư Đồ khinh bỉ tôi vô hạn: “Không phải mỗi ngày cậu đều ở thời kì mãn kinh hay sao?
Mụ nội nó, nhưng bây giờ không có hứng thú cãi lộn với cậu ta.
Tư Đồ kinh hãi, nói: “Trời đất ơi,chẳng lẽ 22 năm nay cậu đều ở thời kì mãn kinh sao? Tiểu Trư, cậu nên đi ghi lại kỉ lục này trong sách Guinness đi!!! Nhất định cậu sẽ nổi tiếng cho xem!”
Tôi không nói gì, log out, tiếp tục ở trên giường lăn qua lộn lại một hồi, nhớ lại bữa tối dưới ánh nến kiatôi càng thêm buồn phiền bực bội ngủ không yên.
Anh ta không phải là đang giận tôichứ? Bởi vì tôi không tự mình nói với anh ta là tôi bị tai nạn xe cộ,làm cho anh ta uổng phí tâm huyết? Hay là còn có nguyên nhân nào khác,đúng rồi, anh ta với Bạch Thần cứ như nước với lửa, hay là bọn họ đãquen nhau trước?
Hay là……….. chẳng lẽ…….. bọn họ thật sự giống như tôi suy nghĩ, qua hệ của bọn họ thật sự là công và thụsao? Cho nên một bên tiếp cận tôi thì một bên khác lại thấy khôngvui????
Ý nghĩ này đánh cho tôi một phát‘hồn bay khỏi xác’, xoa xoa dụi mắt nhìn xem bầu trời ngoài cửa sổ,aizzzz, bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/jq-thieu-dot-nam-thang/2005420/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.