Tôi thấy mình bị sặc nước miếngmà chết, nhưng ông trời thấy tôi có lẽ chưa chịu đủ tội nên không chotôi chết, chỉ là sắp chết mà thôi ~~
Tôi không biết bọn họ làm chẩn đoáncho tôi như thế nào, tôi cũng không biết là mình làm thế nào đi tới vănphòng của Diệp Tử Ninh, cũng không biết là ai đã tri thông cho anh ta,hiện giờ trong đầu của tôi chỉ có ba chữ: ‘có thai rồi’!
"Trư Trư, đến đây, lại đây ngồixuống nghỉ ngơi một hồi đi." Diệp Tử Ninh vui mừng lộ rõ trên nét mặt,thật cẩn thận dìu tôi ngồi vào trên ghế, nụ cười trên môi vô cùng sánglạn, quen biết anh ta lâu như vậy nhưng chưa từng thấy anh ta cười vuivẻ như thế. Nhưng mà giờ này khắc này, tươi cười như vậy làm cho tôicảm thấy được vô cùng chói mắt!
“Chán ghét, anh tránh ra đi, tôi không muốn nhìn thấy anh!”
Diệp Tử Ninh sửng sốt một chút, trên mặt gân xanh nổi lên, tôi sợ tới mức nhắm mắt lại, bất quá, đúng lúcanh ta thu hồi lại này vẻ mặt đánh người thay bằng vẻ mặt ôn nhu sănsóc.
"Trư Trư ngoan, có đói bụng hay chưa, muốn ăn cái gì nói với anh, anh gọi người đi mua."
"Không phải mới vừa rồi không chotôi ăn sao?" Tôi có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng vừa nhớ lại bởi vìanh ta mà tôi mang cái bụng nghiệt chủng kia là cảm thấy khó chịu, mặtvẫn hầm hầm như cũ.
“Vừa rồi là vừa rồi, bây giờ là bâygiờ, bất quá em không thể vẫn ăn nhiều, như vậy rất dễ bị đau bụng, hômnay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/jq-thieu-dot-nam-thang/2005395/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.