Tứ
Qua mấy ngày.
Nửa đêm, trong tẩm trướng.
Thân ảnh thanh niên lặng yên đứng bên giường Vương gia, khẽ gọi: “Vương gia? . . . Vương gia? . . .”
Vương gia mơ mơ màng màng bản mở mắt, tầm mắt u ám, bởi bì phát sốt nên nhất thời nghe không rõ lời người bên cạnh, chỉ cảm thấy tay bị người nào đó cầm lấy, ôn nhu vuốt ve. Xúc cảm ấm áp dường như gợi lên một loại tình cảm nhu hòa.
Vương gia đầu óc loạn, nhịn không được liền cúi đầu gọi ra cái tên vẫn luôn ghi nhớ trong lòng: “. . . A Ngôn. . .”
Thanh niên toàn thân cứng đờ, không biết nên mở miệng như thế nào, lại phát hiện tay của mình bị người nọ phản sức càm chặt.
Vương gia vẫn mơ hồ, thấp giọng: “A Ngôn, ngươi lại vào mộng náo loạn. . . Bất quá hôm nay thúc bị bệnh. . .”
Thanh niên lúc này mới hiểu được tình huống, nhịn không được đưa tay, ở trong bóng đêm vuốt ve cái trán của hoàng thúc, thay hắn lấy xuống vài sợi tóc thấm ướt dính trên đó: “Ai bảo ngươi ngày mưa còn chạy loạn.”
Vương gia không chút để ý đáp lại: “. . . Ân. . .”
Thanh niên cười: “Tiểu thúc, ngươi lúc ốm có vẻ thật dịu ngoan, kỳ thật ngươi căn bản không nghe ta nói gì đi, bằng không khẳng định sẽ nhảy dựng lên đẩy ta ra.”
Vương gia mơ hồ đáp: “. . . Ân. . .”
Thanh niên cười đến bất đắc dĩ, khinh thủ khinh cước cởi ngoại sam, xốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/jq-phat-sinh-giua-tieu-hoang-de-va-hoang-thuc-cua-han/3292027/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.