Tôi sống ở nhà ông Rochester, cứ như thể mình đã từng ở đó từ lâu lắm. Vào một ngày tháng giêng, hôm đó Adèle bị mệt nhiều, tôi nhớ đã đi ra ngoài một chuyến cực kỳ thú vị.
Tôi mặc quần áo ấm, rồi đi gửi hộ bà Fairfax một bức thư ở trạm bưu chính. Một đường hẻm, khá dốc, dẫn tôi đến Hay. Đến giữa dốc, tôi dừng lại và ngồi nghỉ, ở một chỗ nhìn xuống một cánh đồng, trên một bậc đá. Trời rét, nên tôi đã trùm người thật kín, trong áo măng tô của tôi.
Bất thình lình, có một tiếng động mới, hòa lẫn vào tiếng nước đang chảy rì rào. Đó không phải là tiếng kêu của một con vật, mà là một tiếng gì, như tiếng búa đập, hay tiếng giậm chân khá đều đặn. Tôi nhận ra ngay là tiếng vó ngựa, gõ lên những hòn đá trên đường. Con đường quá hẹp, lại vòng vèo chữ chi, khiến tôi không trông.thấy người cưỡi ngựa đang tới gần, nên tôi né sang một bên, để người ấy đi qua. Con ngựa không còn ở xa lắm... Một tiếng động khác, còn gần hơn nữa, nghe như từ trong hàng rào, rồi tôi nhìn thấy một con chó to, lông đen điểm trắng, đang chạy lướt dọc theo hàng cây con. Tôi thấy con vật thật đáng sợ, với tầm vóc sư tử và cái đầu to tướng của nó. Tuy vậy, nó không làm gì tôi cả, và chạy qua bên cạnh tôi, chẳng nhận ra là tôi đang ở đó nữa. Tôi thì để ý thấy hai mắt nó sáng rực...
Sau nó, một người cưỡi ngựa đi đến, ông ta cũng chẳng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/jane-eyre-jen-ero/2186740/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.