Ba mươi phút sau, và đâu đó không xa, một con chó nhỏ tru lên đau đớn. Thật không may, không có ai nghe thấy tiếng nó giữa sự hỗn loạn ầm ĩ...
Trên thế gian chỉ có một người mà vì người đó, Gareth mới chịu ngồi lịch sự và lắng nghe bản nhạc thật sự tệ hại, tình cờ người đó lại là Bà Ngoại Danbury.
“Không có lần sau nữa,” anh thì thầm vào tai bà, khi thứ gì đó họa may là nhạc Mozart công kích tai anh. Bản này, sau một thứ có thể là của Haydn, được tiếp tục bởi thứ gì đó có thể là của Handel.
“Cháu ngồi không lịch sự kia kìa,” bà thì thầm lại.
“Chúng ta đã có thể ngồi ở phía sau,” anh làu bàu.
“Và bỏ lỡ hết trò vui?”
Làm sao có người lại xem buổi hòa nhạc Smythe-Smyth là trò vui thì anh chẳng hiểu nổi, nhưng bà anh sở hữu một thái độ chỉ có thể được xem là một tình yêu không lành mạnh dành cho sự kiện hàng năm này.
Như thường lệ, cả bốn cô gái nhà Smythe-Smyth đều được ngồi trên một bục nhỏ, hai người với cây violon, một người với cây cello, và một người tại đàn piano, thứ âm thanh mà họ phát ra thật quá chói tai đến mức gần như ấn tượng.
Gần như.
“Thật may là cháu yêu bà,” anh nói qua vai.
“Ha,” là câu trả lời của bà, dù thì thầm cũng không hề bớt hung hăng. “Thật may là ta yêu cháu.”
Và rồi - tạ ơn Chúa - nó chấm dứt, và những cô gái gật đầu chào và nhún gối, ba trong số họ trông hoàn toàn hài lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/its-in-his-kiss/95125/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.