Edit: Na
[Ít nhất hãy để anh ở lại]
Bùi Kiểu không ngờ anh biết cô đứng ở sau cánh cửa, có chút xấu hổ mở cửa phòng ra: “Thực xin lỗi……”
“Xin lỗi cái gì.”
Bùi Kiểu không thể nói thực xin lỗi thiếu chút nữa để anh bị đội nón xanh, dù sao bọn họ cũng chưa phải là mội đôi chính thức, cô liền thay đổi đề tài: “Cảm ơn anh đã nói chuyện giúp tôi.”
Chu Tri Tu này đúng là không làm cô cứng miệng, bình tĩnh nói: “Không cần khách sáo.”
“Anh ở đây bao lâu rồi sao không nói cho tôi biết?”
Chu Tri Tu ở trong làn khói trắng quay đầu nhìn về phía cô.
Ánh mắt anh vô cảm: “Nói cho em sau đó em sẽ mời tôi vào sao?”
Bùi Kiểu nhấp môi: “Anh giúp tôi, tôi sẽ không tức giận gì anh —— nhưng ngươi lời này của anh có khác gì lời của Tạ Lâm Trạch chứ?” Cô lạnh mặt, làm bộ muốn đóng cửa, “Bỏ đi, vốn dĩ muốn mời anh uống ly nước mà nếu anh không muốn gặp tôi như vậy thì cứ đứng ở bên ngoài đi.”
Chu Tri Tu duỗi chân ra chặn không cho cô đóng cửa: “Không phải tôi không muốn gặp em.”
“Vậy thì tại sao?”
Chu Tri Tu nhìn vào đôi mắt cô, chậm rãi nói: “Chính vì quá muốn gặp em nên tôi mới tức giận.”
Không biết tại sao, Bùi Kiểu cảm thấy những lời này có chút chói tai.
Cô hít sâu một hơi: “Anh tức giận cái gì? Có phải anh cũng cảm thấy tôi là “gái”, không có lòng tự ái, không thể sống thiếu đàn ông, mới vừa đồng ý một cái đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/it-nhat-hay-de-anh-o-lai/767196/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.