Edit: Na
[Sẽ không có người nào khác]
Chu Tri Tu nhìn thoáng qua điện thoại.
Bùi Kiểu không trả lời.
Cô không đồng ý cũng không cự tuyệt, hẳn là đã ngồi vào xe tài xế.
Nghĩ đến chiều nay cô sẽ đi vào căn phòng này, Chu Tri Tu nhắm mắt lại, rót một ly Whiskey, bỏ thêm chút đá, một tay chống quầy bar một lát rồi ngửa đầu uống một hơi cạn.
Cảnh vật trước mắt mơ hồ một lát, chớp mắt khôi phục lại rõ ràng.
Chu Tri Tu buông ly rượu, giương mắt nhìn về phía cửa phòng.
Kỳ thật, một chút cồn cũng không đủ khiến thần kinh anh tê liệt.
Anh thấy cảm xúc đê tiện, đồi bại, dơ bẩn đều bị phóng thích ra hết.
Bùi Kiểu tạm biệt tài xế, đi vào khách sạn.
Cô cũng không khẩn trương, ngược lại có lòng dạ thảnh thơi đánh giá sự trang hoàng xung quanh.
Đây là một khách sạn được xây theo phong cách Rococo của Pháp, tổng thể là màu vàng, màu xanh lục đậm và màu hồng nhạt làm cho bầu không khí tràn ngập sự xa xỉ mà lụi bại.
Trên tường treo những tấm thảm trang trí cổ của các nước Châu Âu, ngay cả phục vụ cũng mang theo phong thái Châu Âu, một tay để ở sau lưng, nho nhã lễ độ ấn nút thang máy cho cô.
Bùi Kiểu vẫn luôn nhớ cô là một diễn viên, hễ thấy gì hiếm lạ cô đều muốn nhìn nó hai lần để chuẩn bị cho các vai diễn sau này.
Cô lấy điện thoại ra, đứng xa hơn một chút và chụp mấy tấm ảnh.
Người phục vụ đứng bên cạnh, kiên nhẫn chờ cô.
Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/it-nhat-hay-de-anh-o-lai/767192/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.