Chợ nô lệ, một trong hai địa điểm đông đúc bậc nhất tại Đế Đô nếu nói riêng về sự lui tới mỗi ngày của người dân nơi đây. Lấy thước đo là quảng trường trung tâm Đế Đô, đi về hướng bắc là khu chợ thực phẩm, hướng nam là Công hội bán đấu giá và hướng tây nam chính là khu chợ dành cho nô lệ.
Mặc dù nói là khu chợ, nhưng đây chỉ là một khu đất trống vô cùng rộng rãi được các lái buôn và thương nhân dựng nên từ những cây sào xem như làm mái che, sau đó chỉ việc phủ vội lên bên trên một tấm thảm lớn đã sờn rách móc meo mà chính mình không sử dụng. Nhưng đó là đối với các lái buôn hay thương nhân. Còn với những người nô lệ mà nói, tấm thảm này không chỉ có mục đích che nắng che mưa. Nó còn là nơi ngã lưng, là nơi thấm nhuần nước mắt và máu của họ sau cả ngày dài đứng bất động chết trân một chỗ, chịu đựng những sự khinh rẻ và những trận đòn roi không thương tiếc mỗi khi có khách hàng ghé qua lên tiếng chê bai hoặc không ưng ý.
Ngoại trừ thương nhân và các lái buôn không đủ kinh phí khi xuất nhập Đế Đô một cách vội vã nay đây mai đó như những gã du mục thì ngược lại, kẻ xem kinh doanh nô lệ và coi đó như một nghề nghiệp mưu sinh chân chính, dồn hết tâm huyết vào bên trong như những địa đầu xà thì sẽ xây dựng hẳn cho riêng mình một căn nhà tập thể dành cho nô lệ nằm bên cạnh khu chợ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/isekai-toriwake/3798783/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.