Vắt một tay đằng sau lưng, cánh tay còn lại thì đặt ngang trước bụng, Jim làm ra một tư thế khom người thật sâu như một qúy ông lịch lãm cúi chào toàn bộ những người đang có mặt tại hội trường, kèm theo đó là nụ cười nhàn nhạt.
Những vị khách thấy thế cũng chẳng tiếc gì một cái gật đầu và một nụ cười thân thiện đáp lại, nhưng biểu hiện đó của họ chẳng thể nào che giấu được sự mất tự nhiên, và sự gượng ép trên khuôn mặt.
Đơn giản vì người có tên, cây có bóng. Dù cho Jim Courier đã bước chân ra khỏi Thế giới ngầm, nhưng hung danh của hắn thì vẫn còn đấy. Chỉ với mười năm lăn lộn tại thế giới đầy hắc ám đó, số người mà Jim Courier giết còn nhiều hơn hẳn người khác phải chém giết suốt cả một đời, nhiều đến nổi kẻ khác phải đặt cho hắn hung danh là Đồ tể.
Và ai biết được, đó thật sự đã trở thành danh hiệu trong bảng trạng thái của Jim Courier.
Tiếp theo, Jim đưa mắt nhìn đến các vị khách đặc biệt ngồi ở hàng ghế đầu, sau đó duy trì nét mặt mỉm cười, lịch sự nhẹ gật đầu với từng người trong số họ.
Là chủ nhân tạm thời được điều phối đến nhận chức vụ tại Công hội bán đấu giá ở Đế Đô, Jim đương nhiên phải đích thân trực tiếp ra mặt và chào hỏi những vị khách này.
“Chàng trai, cậu cứ thoải mái ngồi xuống trước đi, vì là hội trưởng của Công hội nên có nhiều việc cần tôi phải đích thân ra mặt. Gặp lại cậu sau, và giờ thì xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/isekai-toriwake/3798776/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.